"Oh! Đứa trẻ này đúng là người tài năng trăm năm mới gặp một lần."
"Fuuueeeeeeeee!?"
Lúc tới gặp cố vấn chiến đấu, tôi lấy tay che mặt và cúi thấp đầu xuống do thứ mà tôi vừa nhìn thấy. (tra từ Face Palm google để hiểu đoạn này nhá, nhớ Haivl quá)
Đầu tôi lại đau rồi.
Tại sao cái bà Babaa này lại sờ soạng cơ thể của Rishia chứ? Còn người con trai của bà ta lại mặc một bộ trang bị phô trương và xa hoa.
Và bà ta hiện đang mặc một bộ dougi(võ phục) theo phong cách Trung Hoa,... vậy ra bà ta là cố vấn chiến đấu của trường phái Hengen Musou ư?
"Oya, Thánh Nhân–sama, đã lâu lắm rồi nhỉ."
"... Tôi có nghe về bà rồi. Bà là Cố Vấn Chiến Đấu được đất nước công nhận, đúng không?
"Đúng rồi đó."
Đáng ra tôi không nên hỏi, nhưng bản thân tôi cũng chẳng hề muốn thừa nhận.
Ý tôi là, tôi cũng hiểu phần nào đấy rồi.
Nhưng đầu tôi thì cứ theo bản năng không muốn tin vào điều này.
Tôi từng nghe thấy giọng nói đó ở đảo Cal Mira và cũng nhớ rằng tôi đã ngó lơ nó vào lần đó.
"Thánh nhân-sama đã cứu sống rất nhiều người nên tôi đã vội vàng tới đây để có thể giúp ngài bảo vệ thế giới này."
"Rồi rồi... Ta hiểu, nhưng tại sao bà lại tóm lấy Rishia ở chỗ này."
"Ngài không hiểu rồi, Thánh nhân-sama. Một tài năng tiềm ẩn đang ngủ say ở trong con người này. Tố chất tuyệt vời của cô bé quá đủ để trở thành người kế vị tiếp theo của tôi."
"Fueeeeeee?! Naofumi-san, giúp emmmm!"
Những câu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tate-no-yuusha-no-nariagari/3937517/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.