Trong hai tháng Tạ Quan Sư hôn mê, đều là Nguyên Vọng tìm thảo dược từ trên núi xuống để chăm sóc y. Trong thôn đều biết Nguyên Vọng nhặt về một người trọng thương, nhưng người đã từng thật sự nhìn thấy Tạ Quan Sư thì không có mấy ai.
Giờ thôn trưởng bỗng nhiên thấy một nhân vật giống trích tiên như thế này, kích động không thôi. Nhưng cũng khá kỳ quái, đối phương rõ ràng là một nam nhân, là một nam nhân diện mạo tuấn lãng không chút nữ tính, thế nhưng lại cố tình làm người xem qua khó quên, tâm ngứa khó nhịn. Thôn trưởng hận không thể mang người về nhà mình cung phụng như thần minh tại thượng.
Nhưng sao Tạ Quan Sư có thể theo thôn trưởng đến ở nhà hắn chứ, vậy thì thế giới này sẽ biến từ tu chân sang chủng điền mất, vì thế dịu dàng cự tuyệt.
Thôn trưởng miễn cưỡng không được, đành tìm chuyện khác, nói là trong nhà có một ít thảo dược thượng đẳng, kêu Tạ Quan Sư theo hắn đi lấy, dùng để chữa thương. Có thể ở cùng mỹ nhân thêm mấy giờ cũng được.
Nguyên Vọng chen vào: "Thương thế của vị công tử này vẫn chưa tốt lên, bây giờ xuống đất đi lại không tiện lắm, thôn trưởng, để tôi đi theo ngươi lấy dược đi."
Thôn trưởng hung hăng trừng Nguyên Vọng, sao tiểu tử này lại không có mắt như vậy chứ.
Nghe vậy, Tạ Quan Sư đỡ giường đứng lên, nói: "Thương thế của ta đã không còn đáng ngại, đi lại hoạt động giãn gân cốt cũng tốt."
"Đúng vậy." Thôn trưởng khô nóng liếm liếm môi, cong eo tiến đến muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tat-ca-tra-cong-deu-duoi-theo-cau-tai-hop/984269/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.