Đau lòng (6)
Một bước này không hề do dự, mang theo tuyệt vọng, như là căn bản không thèm để ý cây dao kia có đâm vào tim mình hay không.
Tạ Quan Sư nhìn dao trên tay đâm rách áo Phùng Bắc, hơi đâm vào trong, tay phải càng thêm run rẩy, cơ hồ là theo bản năng lập tức lui về phía sau một bước.
Y sợ hãi ngẩng đầu nhìn Phùng Bắc, dao trên tay vẫn không lùi về, nhưng cũng không tiếp tục tiến về phía trước.
"Sao?" Trong mắt Phùng Bắc đều là thống khổ, lại giương khóe môi, đôi mắt đen nhánh nhìn chằm chằm Tạ Quan Sư, tựa hồ hận không thể xuyên thấu qua da thịt máu xương y, xem trong lòng y rốt cuộc còn chút dấu vết nào của mình hay không.
Thanh âm hắn khàn khàn, không ôm kỳ vọng hỏi: "Là có một chút luyến tiếc sao?"
Tạ Quan Sư không thể trả lời, cả người y đều phát run, chậm rãi rũ mắt nhìn chằm chằm cây dao trong tay mình.
Vì thế Phùng Bắc lại đến gần một bước, ngực lại lần nữa chạm vào cây dao kia.
Nhịp đập trái tim hắn dường như thông qua dao nhỏ truyền đến lòng bàn tay Tạ Quan Sư.
Tạ Quan Sư ngơ ngẩn nhìn người không muốn sống này, trong mắt hiện lên một tia giãy giụa cùng vô thố. Đôi tay cầm dao không có sức lực, phát run. Y sắp bị Phùng Bắc ép vào góc tường, muốn lui cũng không thể.
Phùng Bắc nhìn người trước mắt, nhìn thấy hết biểu tình giãy dụa của y, tro tàn trong mắt hắn lại xuất hiện một đốm sáng, phảng phất như núi lửa ngóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tat-ca-tra-cong-deu-duoi-theo-cau-tai-hop/984240/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.