Chương trước
Chương sau
Lúc này, Quý Tử Trạc tiến đến bên tai Mục Tiêu Nhiên.

“Ngũ sư huynh, tiểu sư muội tuổi còn nhỏ không hiểu rõ, ven đường tùy tiện bắt một vài thứ chơi chơi mà thôi, không phải linh thú nên không thể làm linh sủng được.”

“Thì ra là vậy, tiểu sư muội tuổi còn nhỏ không hiểu rõ cũng là bình thường.”

Đồng thời, Kha Tâm Lan bên này cũng tiến đến bên tai Diệp Linh Lang.

“Tiểu sư muội, Chiêu Tài nó không phải linh thú, nó thuộc hệ quỷ hồn, không nằm trong phạm vi chuyên nghiệp của Ngũ sư đệ đâu.”

“Ò....vậy thì đáng tiếc.”

Hai người đồng thời từ bỏ ý tưởng kia, các đồng môn khác không khỏi thở ra nhẹ nhõm một hơi.

Đúng lúc này, một thân ảnh siêu nhanh từ trên đầu tường lao tới, vèo một chút nhảy vào trong lòng Diệp Linh Lang, một chân đem Thỏ Tai Dài nàng đang ôm đá xuống đất, sau đó nó nhảy một cái lên người thỏ con, còn túm lấy hai lỗ tai rất dài kia.
“Diệp Linh Lang, đây là thú cưỡi mới ngươi tìm cho ta sao? Nhìn hơi ngốc một chút nhưng mà lông xù cưỡi lên rất thoải mái, bổn Béo Đầu vô cùng thích, ngươi cuối cũng cùng làm được một chuyện tốt, không làm thất vọng lão Tất đã giao phó ta cho ngươi.”

“……”

Mục Tiêu Nhiên khϊếp sợ nhìn Béo Đầu.

“Tiểu sư muội, đây là linh sủng mà muội bắt đó sao? Vậy mà là hệ thực vật, nó còn biết nói tiếng người nữa, thật là lợi hại đó! Chính là nó có chút hung dữ, loại tính cách này sẽ khinh chủ, để ta giúp muội thuần hóa một chút đi.”

Diệp Linh Lang ngồi xổm xuống nắm lấy mấy cái lá của Béo Đầu xách lên, thuận tiện đem Thỏ Tai Dài ôm vào trong lòng.

“Ngũ sư huynh, nó không phải thú cưng mà muội nói đâu, nó là tới đòi nợ đó, bất quá không sao cả, qua mấy ngày liền hầm canh.”
“Ha?”

“Ngươi còn làm mất mặt xấu hổ, ta liền kêu Chiêu Tài ra tới cùng ngươi chơi trò chơi đó!”

Vừa nghe Chiêu Tài, Béo Đầu kiêu ngạo trong khoảnh khắc biến mất, nó cười cười ngượng ngùng, còn chưa kịp nói chuyện đã bị Diệp Linh Lang ném một cái, một lần nữa ném trở về trong viện.

“Tiểu sư muội, như vậy thật sự không sao chứ? Con linh thú đó thoạt nhìn rất hung dữ.”

“Ngũ sư huynh hiểu lầm rồi, nó không phải hung dữ đâu mà là đầu óc không quá bình thường, miệng cũng thiếu đánh nữa.” Diệp Linh Lang không nghĩ tiếp tục nói tới Béo Đầu, vì thế hỏi sang chuyện khác: “Thanh Lan Phong hiện tại chỉ có một mình huynh thôi sao?”

Vấn đề này cũng hỏi đến trong lòng của những người khác, vì sao Đại sư huynh cùng Lục sư huynh luôn luôn canh giữ Thanh Lan Phong đều không ở.
“Đúng vậy, Đại sư huynh cùng Lục sư huynh ngày hôm qua đã chạy vào bí cảnh Thanh Huyền Tông bế quan rồi.”

“Ngày hôm qua?”

“Đúng vậy, ta còn thấy rất lạ, tiểu sư muội sắp về nhưng rồi bọn họ lại không chờ thêm một ngày, lại gấp gáp đi bế quan như vậy.”

“Còn có thể tại sao chứ!” Quý Tử Trạc rất là kích động: “Nhị sư tỷ, đáng lẽ tỷ không nên truyền tin về cho hai người đó!”

Kha Tâm Lan lập tức ngây ngẩn cả người, nàng cũng không đoán được, trước khi tiểu sư muội đi tai họa cho người ngoài đã đem đồng môn tai họa một lần rồi.

“Ta đã biết, lần sau sẽ không.”

“Biết cái gì?”

Mục Tiêu Nhiên nghe bọn họ một đường đánh đố, nghe không hiểu ra sao.

“Ngũ sư huynh đừng vội, việc này không dễ giải thích, nhưng huynh rất nhanh sẽ biết được thôi.” Quý Tử Trạc lại hỏi: “Hai người bọn họ có dặn dò gì không?”

“Không có dặn dò gì, chỉ nói một câu để ta chiếu cố tiểu sư muội thật tốt thôi.” Mục Tiêu Nhiên cười nói: “Tiểu sư muội cũng không giống như ta tưởng tượng nhu nhược sợ người lạ, hiện giờ nhìn thấy rất đáng yêu, chiếu cố nàng chắc là không có gì khó khăn.”

“Huynh nhận định vô cùng chính xác.” Quý Tử Trạc nhịn không được dựng lên một ngón tay cái: “Vậy ta đem tiểu sư muội giao cho huynh đó, ta cũng nên bế quan tu luyện rồi.”

“Thất sư đệ, đệ muốn đi bế quan?” Mục Tiêu Nhiên vẻ mặt khϊếp sợ.

Trong Thanh Huyền Tông, ai không biết tiểu sư đệ này là hoạt bát hiếu chiến nhất, có thời gian rảnh thì tình nguyện chạy tới tông môn cách vách phát thư khiêu chiến chứ sẽ không chịu an tĩnh đả tọa một ngày.

Lúc trước sư tôn nhận được rất nhiều khiếu nại, còn tự mình tới đây một chuyến nhắc nhở Thất sư đệ chớ có gây chuyện thị phi, nhưng Thất sư đệ tình nguyện chịu phạt cũng không muốn an tĩnh tu luyện.

Cho nên nghe được hắn muốn đi bế quan, Mục Tiêu Nhiên thật sự không thể hiểu nổi, Thất sư đệ ra cửa một chuyến sao lại bỗng nhiên thay đổi tính nết rồi?

“Đúng vậy, ta mới vừa đột phá Kim Đan trung kỳ, cần phải tĩnh tâm củng cố căn cơ.”

Mục Tiêu Nhiên gật gật đầu, cũng rất hợp lý.

“Không chỉ có Thất sư đệ, còn có ta, tam sư muội cùng với tứ sư muội. Chúng ta đi rèn luyện một chuyến này thu hoạch rất tốt, tu vi đã đến cực hạn, cần phải bế quan đột phá.” Kha Tâm Lan cũng nói thêm.

“Đây là chuyện tốt! Hai vị sư muội vậy là lập tức đến Kim Đan rồi!”

“Đúng vậy, các nàng đến Kim Đan kỳ là có thể đi vào bí cảnh Thanh Huyền Tông tu luyện, cũng không cần ra ngoài vất vả như vậy.”

“Cho nên kế tiếp tiểu sư muội đành giao cho huynh một người chiếu cố.” Quý Tử Trạc kích động: “Có thể chứ?”

“Yên tâm, ta sẽ chiếu cố tiểu sư muội thật tốt.”

Mục Tiêu Nhiên dứt lời thì mỉm cười nhìn về phía Diệp Linh Lang.

“Tiểu sư muội, muội đừng lo lắng, tuy rằng bên ngoài có nguy hiểm nhưng ta sẽ bảo vệ muội thật tốt.”

Diệp Linh Lang nghiêm túc gật gật đầu, lại có người mới cùng nàng đi ra ngoài chơi rồi.

“Ngũ sư huynh, chúng ta chuẩn bị đi đâu thế?”

“Trước tiên phải đi một chuyến đến Lục An thành, Ngũ sư muội ngày hôm qua đã phát tin cầu cứu, Đại sư huynh bảo ta nhân tiện đi giúp một chút.”

Lời này vừa ra, phía sau truyền đến một mảnh hút khí, đừng nói Quý Tử Trạc biểu tình đặc biệt khoa trương, ngay cả ngày thường xưa nay ngoan ngoãn Mạc Nhược Lâm cùng Hoa Thi Tình cũng là đầy mặt khϊếp sợ.

“Ngũ sư huynh, huynh là muốn mang theo Ngũ sư tỷ cùng tiểu sư muội cùng nhau ra ngoài sao?” Quý Tử Trạc khϊếp sợ hỏi lại.

“Đúng vậy.”

“Ta kính huynh là một dũng sĩ!”

“Thất sư đệ, Ngũ sư muội tính cách tuy rằng….. nhưng không quan hệ, lần này không phải còn có tiểu sư muội sao? Tiểu sư muội ôn nhu đáng yêu như vậy, hai người ở cùng nhau chắc Ngũ sư muội cũng sẽ được ảnh hưởng một chút, nhất định sẽ sửa đổi tính tình. Hơn nữa, nàng còn phải bận tâm tiểu sư muội, khẳng định sẽ biết kiêng dè một chút.”

“Không nói nữa, ta nơi này còn có một chút linh quả không dùng đến, đều tặng cho huynh đó.”

Quý Tử Trạc móc ra một túi to linh quả nhét vào trong tay Mục Tiêu Nhiên.

“Ngũ sư đệ, ta mới vừa làm ra hộ tâm kính, đệ cầm đi.”

“Ngũ sư đệ, một hộp đan dược này đệ cất giữ đi, trên mỗi bình đều có viết tên của đan dược rồi.”

“Ngũ sư đệ, hạt châu này của ta đệ cầm lấy, bên trong có chứa một ảo ảnh《 bản thăng cấp của đoạn phim giáo dục 》ta vừa làm xong, còn về cách dùng thì tiểu sư muội sẽ nói cho đệ biết.”

Nhận được lễ vật của mọi người, Mục Tiêu Nhiên cảm động toàn bộ nhận lấy.

“Cảm ơn sư đệ cùng các sư tỷ, các ngươi an tâm ở Thanh Huyền Tông tu luyện, ta nhất định sẽ chiếu cố tốt hai vị sư muội.”

Bởi vì chuyện cũng khá gấp nên Mục Tiêu Nhiên quyết định ngày mai liền xuất phát.

Vào buổi tối, Diệp Linh Lang đang nằm ở trên giường đắp bùa spa để thư giãn, Béo Đầu thì ở trong một góc ít người biết cưỡi Thỏ tai Dài chạy tới chạy lui diễu võ dương oai, Chiêu Tài lúc này cũng được Diệp Linh Lang thả ra, đặt ở trong viện một bên xem phim một bên phơi ánh trăng.

Đột nhiên một tiếng thét chói tai cắt qua màng tai của Diệp Linh Lang, nàng ngồi bật dậy thì nhìn thấy Nhị sư tỷ, Tam sư tỷ cùng Tứ sư tỷ đang đứng ở trước cửa sân, còn đang sợ tới mức sắc mặt trắng bệch.

Nhìn xem, Chiêu Tài nhà nàng không chỉ có có thể đánh nhau mà trông nhà cũng là số một.

Các nàng thích ứng một chút rồi mới theo dọc mép sân bên cạnh, đi vòng vào trong phòng.

“Sư tỷ, các tỷ sao lại tới đây?”

“Ngày mai muội phải ra ngoài rồi, chúng ta không yên tâm nên tới đưa chút đồ cho muội, dù sao chúng ta muốn bế quan tu luyện một thời gian, sắp tới sẽ không ra cửa, đồ vật để trên người cũng là lãng phí, vẫn là cho muội mang đi phòng thân đi.”

“Cảm ơn các sư tỷ.”

“Không phải nói ba tháng sau còn phải tham gia Điên Phong Võ Hội sao? Chúng ta cũng rất muốn đi thử xem, đã sớm không muốn bị người coi như tán tu khi dễ nữa, cho nên mấy ngày sắp tới chúng ta cũng sẽ chuẩn bị thật tốt.”

“Đúng là vậy, dù cho phải đánh một đường để tạo ra thanh danh của Thanh Huyền Tông, hay về sau sẽ gây thù chuốc oán với nhiều người cũng có sao chứ? Ít nhất chúng ta có danh có phận có đồng môn, cho nên cần phải chứng minh bản thân.”

“Muội cũng vậy đó, phải bảo vệ tốt bản thân, bình an trở về, thật sự đánh không lại thì thả Chiêu Tài. Dù cho thật sự xông ra đại họa thì cũng chạy về, Thanh Huyền Tông chúng ta tuy rằng bên ngoài nghèo túng, nhưng đại trận bảo vệ tông môn cũng không biết là vị nào tiền bối nào để lại, vô cùng lợi hại, nhất định có thể bảo vệ được, trời sập xuống thì để sư tôn đi ra ngoài đỡ.”

Diệp Linh Lang đồng ý với các nàng, sau đó lấy Huyền Ảnh ra.

“Sư tỷ, để Huyền Ảnh mang các tỷ đến hồ hoa sen trong bí cảnh Thanh Huyền Tông tu luyện đi, nơi đó linh khí nồng đậm còn rất an toàn.”

“Vậy được rồi, chúng ta đêm nay liền đi, không chậm trễ muội nghỉ ngơi nữa.”

Huyền Ảnh mang theo ba người các nàng bay đi, trong phòng một lần nữa an tĩnh lại.

Lúc này, trên cổ tay của nàng bỗng nhiên có chút động tĩnh.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.