Đã mấy ngày hôm nay ĐứcNữ không có đi làm, cũng không chịu nghe điện thoại.
Tiểu Thích và Tiểu Mễ biết cô cùng Long Kiệt cãi nhau, cũng lặng lẽ làm bộ nhưkhông có chuyện gì xảy ra, lại không dám thay Long Kiệt nói chuyện. Mỗi ngàyđều nhận được điện thoại của Long tổng giám đốc gọi tới, bất kể khẩn khoản cỡnào, họ cũng không dám thay Đức Nữ nhận điện thoại.
Đức Nữ đùa giỡn rất hung ác, ai so với cô ấy cũng thua kém.
Cơ hội duy nhất là đợi cô ấy hết giận rồi tính sau. Cô ấy rất khó tức giận,bình thường chỉ cần một cái cười lạnh là đã đưa đối thủ vào chỗ chết, nhưng mộtkhi tức giận thật sự, Tiễu Mễ và Tiểu Thích cũng phải nhanh chóng tránh xa ramột chút.
“Đức Nữ, máy vi tính của cậu có thể cho tớ mượn được không?”. Ngày này TiểuThích nơm nớp lo sợ hỏi. “Tớ muốn làm bài tập, nhưng máy của tớ bị hỏng...”.
Sắc mặt Đức Nữ lạnh lùng, Tiểu Thích quyết định nên dứt khoát ra quán internetthì Đức Nữ lên tiếng.
“Lấy đi, không cần tớ phải nói để ở đâu chứ?” Đức Nữ chỉ máy vi tính ở góc bàn,vẫn để ở trên ghế đọc sách.
“A!” Tiểu Thích cầm một đống tài liệu, mở máy tính ra, bắt đầu công việc.
Không bao lâu, Tiểu Thích gọi một cái. “Đức Nữ, hệ thống báo cậu có tin nhắn,có hộp thư đến, cậu có muốn xem không?”
“Tin gì?” Đức Nữ trên tay đang tùy ý giở tờ tạp chí, lười biếng hỏi.
Chẳng lẽ muốn cô giúp một tay cô ấy mới nhìn sao? Cô copy đến màn hình desktop,nhìn một chút nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tat-ca-moi-nguoi-deu-yeu-tong-giam-doc/138245/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.