Phòng bếp trong phòng sách cũng không quá rộng rãi, hai người đứng ở bên trong dù không đến mức chật chội nhưng ít nhiều không tự tại bằng một mình.
Cũng may Đường Hiểu Ngư không cần Minh Kiều hỗ trợ làm gì, rửa sạch đồ ăn và hoa quả buổi tối ăn là được.
Cô đã sớm được chứng kiến uy lực của sát thủ phòng bếp, phòng sách rất tốt, cô còn muốn ở thêm vài năm nữa.
Minh Kiều nhanh chóng rửa sạch rau củ quả theo Đường Hiểu Ngư phân phó, sau khi rửa sạch lại nhìn hai tay trống rỗng của mình, luôn muốn giúp đỡ thêm một chút nhưng lại có loại cảm giác không thể nhúng tay vào, mà cứ như vậy yên tâm thoải mái đi ra ngoài chờ lại thành không biết xấu hổ.
"Cô đang chuẩn bị làm gì thế, làm sủi cảo à?" Nàng nhìn Đường Hiểu Ngư nhào bột mì, bên cạnh là phần nhân bánh đã mua sẵn.
Đường Hiểu Ngư khẽ gật đầu: "Làm ít sủi cảo với hoành thánh."
Nếu như không phải vì khẩu vị khác nhau, tự mình làm nhân quá tốn thời gian, cô càng muốn tự chuẩn bị toàn bộ hơn.
Nhưng cho dù là vậy thì Minh Kiều cũng có chút cảm động: [Bận rộn như vậy, còn quan tâm ta có ăn được cơm không, ăn cơm có lành mạnh không nữa, cô ấy thật tốt quá.]
Hệ thống: [Thân thể và trái tim của cô đều dành cho cô ấy rồi, lần này lấy gì để báo ân? Nếu không thì làm cho cô ấy một chiếc váy đi.]
[Ta đang nói nghiêm túc.] Minh Kiều khoanh tay,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tat-ca-moi-nguoi-deu-nghi-thien-kim-gia-co-noi-kho-ma-khong-noi/2495007/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.