Nghe Lục Tuyển hỏi Cố Phán, dì Trần ngẩng đầu, có chút kinh ngạc nhìn anh, “Bà cậu chủ ăn cơm xong đi ra ngoài với ông và phu nhân rồi.”
Lục Tuyển nhẹ nhàng nói “À” rồi mang nước giải rượu ra.
Dì Trần thấy anh không tiếp tục hỏi, thần sắc lạnh băng, bộ dáng không nhớ chuyện gì, tủi thân thay Cố Phán.
Nhớ tới hình ảnh buổi chiều, dì Trần há miệng thở dốc, muốn nói gì, liền thấy màn hình điện thoại Lục Tuyển đặt trên bàn bỗng chốc sáng ngời, có thông báo nhận được tin nhắn WeChat mới.
Dì Trần theo bản năng nhìn vào.
Giang Thận: Đến Bóng đêm không?
Lục Tuyển chậm rãi uống canh, hơi rũ mắt.
Liên tục có thông báo tin nhắn WeChat.
Giang Thận: Mày không đến thật à, tâm tình vợ mày thoạt nhìn không tốt lắm.
Giang Thận: [Hình ảnh] [Hình ảnh] [Hình ảnh]
Giang Thận: Mày nói xem hai cô ấy có đánh nhau không?
Dì Trần chỉ thấy con trai nhà họ Giang nói đùa với Lục Tuyển, nhìn vài lần liền xoay người rời đi.
Khí chất của phu nhân ưu nhã, đối nhân xử thế hào phóng, nói chuyện nhẹ nhàng, cũng không tức giận với những việc không cần thiết, được giáo dục kỹ càng, sao có thể đi đánh nhau với người ngoài được cơ chứ.
Sau khi dì Trần rời đi, Giang Thận đã gửi một video.
Giang Thận: Mày cũng khôn lỏi lắm cơ.
Lục Tuyển cười một tiếng, để cái bát trong tay xuống, uể oải mở điện thoại lên. Anh không xem ảnh mà trực tiếp nhấn mở video.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tat-ca-moi-nguoi-deu-dang-cho-ho-ly-hon/2637868/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.