“Anh, trước đó không phải nói muốn dẫn em tới công viên sao?”
“Lần sau lại đưa em đi.” Thương Tấn thả một quyển sách lên chân, ngồi bên cửa sổ, Thương Du Du bĩu môi bất mãn nói, rõ ràng mấy ngày trước đã nói, kết quả hôm nay lại đột nhiên giở quẻ.
Chậu hoa trên bệ của sổ treo không ít dâu tây đã chín, đỏ tươi chờ người tới hái.
Thấy dâu tây, Thương Du Du tiếp tục oán niệm, rõ ràng trước đó đã nói dâu tây chín là có thể ăn, kết quả khiến mình chờ mong nhiều ngày như vậy, cuối cùng thấy quả đầu tiên chín, nhưng anh trai lại không giữ lời!
Không những vậy, lúc trước còn nói muốn đưa mình đi công viên, mình bẻ ngón tay chờ mãi mới tới hôm nay, anh lại nói không đi.
Thương Du Du đi tới trước mặt Thương Tấn hừ một tiếng, đi một vòng quanh bàn, đi đến trước mặt Thương Tấn lại hừ một tiếng.
Mí mắt Thương Tấn cũng không hạ xuống, tiếp tục xem sách trong tay.
Lần này tiếng hừ của Thương Du Du lớn hơn, hơn nữa còn dùng hai tay ôm ngực, không ngừng quét mắt về phía Thương Tấn, thấy Thương Tấn không nhìn mình, cô bé liền đưa tay xuống vẫy vẫy, Thương Tấn giơ tay lên một cái, Thương Du Du lập tức dùng hai tay ôm ngực làm bộ rất tức giận, nhưng Thương Tấn lại chỉ lật thêm một trang sách.
Thấy vậy Thương Du Du giận vô cùng, vừa giậm chân vừa nói nhỏ, Thương Tấn liền để sách xuống vẫy tay với cô bé. “Lại đây.”
Thương Du
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tat-ca-moi-nguoi-deu-cho-rang-toi-thich-cau-ta/2525045/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.