“Oa, sao muộn như vậy Thương Tấn còn chưa về nữa?”
Diệp Chu ngẩng đầu lên, nhìn Lưu Dư Thiên nói: “Hôm nay cậu ấy về nhà.”
Nhà Thương Tấn ở ngay trong thành phố, tần suất về nhà lại không khác học sinh vùng ngoài là bao.
Đây coi như là lần đầu tiên, không có kỳ nghỉ ngắn, Thương Tấn lại về nhà.
“Về nhà?” Lưu Dư Thiên nằm sấp trên giường, ngón tay chỉ màn hình di động, tò mò nói. “Ba ngày nghỉ thanh minh còn không về, sao hôm nay lại về?”
Văn Nhân Húc nói: “Đúng vậy, hơn nữa ngày mai sẽ bắt đầu thế vận hội, không phải cậu ấy có một hạng mục thi đấu sao?”
Diệp Chu ngoại trừ biết được hành tung của Thương Tấn thì cũng không rõ lý do anh về nhà hôm nay lắm. “Tớ cũng không biết tại sao, cậu ấy nói sáng mai sẽ về.” Dù sao Thương Tấn cũng là người lớn, ra ngoài không cần phải báo cáo lại với bạn cùng phòng.
Bên kia, Thương Tấn đang ngồi trong phòng khách, Thương Du Du dán lên người anh, vươn nửa người dùng nĩa đâm một quả dâu tây trên đĩa trái cây đưa đến bên miệng anh. “Anh, ăn.”
Thương Tấn há miệng ăn, nở nụ cười với Thương Du Du, cô bé thấy thế lập tức ôm lấy cánh tay Thương Tấn xấu hổ cúi đầu.
“Để Du Du đến trường với con vào ngày mai?” Thương Thanh Bình trầm ngâm. “Du Du quá nhỏ, có không tiện không.”
Thương Du Du sợ ba ba không đồng ý, không ngại xấu hổ vội la lên: “Con muốn đi với anh trai!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tat-ca-moi-nguoi-deu-cho-rang-toi-thich-cau-ta/2525014/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.