Cuộc thi giữa kỳ kết thúc, chân của Diệp Chu đã lành hẳn.
Cũng không biết có phải không khí mỗi phòng ký túc xá thì đều khác nhau không. Phòng cũ của Diệp Chu đã phần đều là bốn người hành động, lúc bốn người sắp xếp thời gian không được, ít nhất cũng là hai người hành động. Mà ở 405 bình thường đều là Lưu Dư Thiên và Văn Nhân Húc hành động chung, Diệp Chu không nhịn được nghĩ lúc Chiêm Hình ở chung thì là dạng gì. Dù sao nghĩ lại, mỗi lần Thương Tấn đều một mình cầm sách bình thản đi vào phòng học.
Chẳng lẽ không ai kéo Thương Tấn cùng chơi?
Diệp Chu đeo cặp vốn muốn đi tụ họp với đám bạn cùng phòng cũ nhưng nhìn Thương Tấn lẻ loi một mình, hình như có chút gì đó… đáng thương?
Dù nói thế nào, mấy ngày vết thương ở chân nghiêm trọng, giữa cậu và Thương Tấn như hình thành tình cảm cách mạng trên xe ba bánh, lúc này ném chiến hữu lại hình như có chút không đúng lắm.
Nắm chốt cửa, do dự một lúc, cuối cùng cậu vẫn để xuống.
Diệp Chu thả cặp lại chỗ cũ, gửi tin nhắn cho Chu Văn Đạo, ngồi lên ghế chờ Thương Tấn, lúc nghe thấy tiếng mở cửa phòng vệ sinh thì cậu lập tức đứng lên, cầm túi xách trong tay làm bộ như tìm đồ.
Sau khi Thương Tấn ra ngoài liền nhìn cậu một cái, nói: “Bình thường thấy cậu rất nhanh nhẹn, sao hôm nay lấy hai quyển sách cũng lâu như vậy.”
“Cậu quản tôi.” Diệp Chu kéo khóa, mắt thấy Thương Tấn đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tat-ca-moi-nguoi-deu-cho-rang-toi-thich-cau-ta/2524978/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.