"À..."
Thẩm Hiểu Hiểu bưng ly trà uống, nhất thời không phản ứng lại.
"Sao cô còn bình tĩnh như vậy?"
Chu Hà có chút hận sắt không thành thép, một ngón tay chọc chọc lên đầu cô.
"Thật ra tôi và Hoắc Thanh Huy không phải là mối quan hệ yêu đương gì đâu," Thẩm Hiểu Hiểu giải thích, "Hai chúng tôi chỉ là bạn chơi chung khi còn nhỏ thôi."
"Thanh mai trúc mã sao, vậy càng không sợ La Ngọc Ngọc," mạch não Chu Hà cực kỳ cao xa lạ lùng, hoàn toàn xem nhẹ và cắt bỏ luôn câu nói đầu tiên của Thẩm Hiểu Hiểu, cười ha ha nói, "Hoắc Thanh Huy cũng cứng lắm, trực tiếp nói thẳng là không cưới, cho dù nói gì cũng không đồng ý."
Thẩm Hiểu Hiểu không rõ ý tứ vì sao cô ta lại nói với cô những lời này, còn Chu Hà thì hứng thú bừng bừng bốc cháy, hàn huyên với cô.
Xem dự báo thời tiết, cả tối nay và ngày mai vẫn còn có tuyết, thời tiết quá mức ác liệt dẫn tới việc một phần núi bị sạt lở, con đường chính để đi lại thì bị tuyết chặn lại, xe cào tuyết không thể tới đây, không thể thông đường được, khu trấn nhỏ này lập tức giống như bị ngăn cách hoàn toàn với thế giới.
Dân bản xứ tựa như đã quen với việc gió tuyết bão bùng, tuyết rơi thì rơi, mình nên làm gì thì làm cái đó, hết thảy đều đâu vào đấy.
Đạo diễn Nguyễn Lương Hà cũng nổi lên hứng thú, lúc chạng vạng gọi thêm Chu Hà, hai người cùng mang theo camera ra ngoài chụp cảnh tuyết, hai người này, si mê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tat-ca-diu-dang-danh-cho-em/1764242/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.