"Chết!"Chân ngư nhân cầm đầu kia đã giẫm vào trên nước sông mà lao tới, vung ngọn giáo bằng xương kia lên rồi đâm xuyên qua đầu của người chơi tóc đỏ này.
"Những Nhân tộc này thật sự quá yếu a!""Ha ha ha ha, Nhân tộc ở trăm năm trước đó đã chạy khỏi nơi này, tự nhiên đều là một đám phế vật!""Đội trưởng, chúng ta tiếp tục đi săn đi! Cách đây không xa còn có Nhân tộc a!"! Những ngư nhân khác đều thi nhau đề xuất.
"Tất nhiên phải săn tiếp, đám Nhân tộc đê tiện này lại dám bước vào mảnh đất thuộc về Hải tộc chúng ta một lần nữa, vậy chắc chắn phải giết sạch! Chẳng những phải giết sạch mà còn phải ăn sạch! Ha ha ha, thịt Nhân tộc, đội trưởng ta đây cho tới bây giờ còn chưa được ăn a!"Ngư nhân cầm đầu hiện ra vẻ mặt tàn nhẫn.
Sau đó, các người chơi vốn đang săn Chiến Đà thú ở dưới chân núi, thi nhau bị ngư nhân tập kích! Gần như là toàn bộ cả đoàn bị diệt!Busoshoku không thể ngăn cản được sự xuyên thấu của ngọn giáo, muốn chạy thì lại bị nước sông đột nhiên xuất hiện kéo ngược lại, chỉ có thể trở thành con mồi bị ngư nhân tập phi giáo giết chết tươi!Người chơi tóc đỏ là một trong những người bị chết bất đắc kỳ tử đầu tiên, ngay khi rời khỏi Phục Sinh đại điện thì vội vàng tìm Hạ Nhất Minh để báo cáo.
"Ngư nhân? Hải tộc?" Hạ Nhất Minh biến sắc.
Hạ Nhất Minh chưa từng gặp Hải tộc, thế nhưng lúc học tập ở Hạo Thiên thư viện, từng xem qua trong điển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tat-ca-de-tu-cua-ta-deu-la-sa-dieu-nguoi-choi/1040965/chuong-32.html