Giọng nói của y tá rất dịu dàng, dường như chuyên viên tâm lý đều như vậy, bao giờ bọn họ cũng dùng vẻ mặt dịu dàng nhất đối diện với bệnh nhân, dành ít ấm áp cho cuộc sống cực khổ của những người này.
Có điều, Thời Diệc Nam nghe y tá nói xong lại ngơ ngẩn, vì Bạch Nhất Trần vừa bảo hắn là ngày mai anh cũng muốn ở nhà với mình.
"Thời tiên sinh?" Y tá không nghe thấy Thời Diệc Nam trả lời, cho rằng hắn bỏ máy xuống bèn gọi mấy tiếng.
"À, phiền cô chuyển lời tới Hạ...tiên sinh." Thời Diệc Nam tạm dừng vài giây, "Sáng mai tôi nhất định sẽ tới gặp anh ta."
"Được, tôi sẽ báo bác sĩ Hạ, vậy để tôi đặt hẹn cho anh, hẹn gặp lại."
"Hẹn gặp lại."
Thời Diệc Nam chậm rãi để điện thoại xuống, không biết nên giải thích ra sao với Bạch Nhất Trần.
"Mai anh phải đi gặp khách hàng à?" Tuy Bạch Nhất Trần không nghe ra Thời Diệc Nam đang gọi điện với ai, nhưng từ câu trả lời của hắn, anh cũng có thể tạm đoán được một ít vấn đề.
"Ừ." Thời Diệc Nam nhẹ nhàng nắm tay Bạch Nhất Trần, để anh ngồi xuống cạnh mình, "Ngày mai có một vụ làm ăn rất quan trọng, cần anh phải đi một chuyến. Xin lỗi, mai anh không thể ở bên em."
"Vẫn là chuyện công ty quan trọng hơn, với lại mai em vốn là định ở nhà cùng anh." Bạch Nhất Trần nói, "Nhưng nếu mai anh muốn ra ngoài thì chúng ta vẫn nên tới bệnh viện khám vết thương trên đầu đi?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tat-ca-dan-ong-tren-the-gioi-nay-deu-giong-nguoi-yeu-cu-cua-toi/2129380/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.