Lam rất muốn tự học hỏi, nhưng mọi thứ khó khăn hơn cô nghĩ. Ban ngày, cô chăm chỉ làm những việc vặt giúp các anh chị trong phòng, đồng thời len lét quan sát cách họ làm việc. Cô còn xin thêm những tài liệu của Thảo, rồi hàng đêm tự mày mò. Mọi thứ rất mới mẻ, cô rất thích. Càng biết nhiều, cô càng vui. Nhưng sự thật vẫn là cô gặp rất nhiều trục trặc. Có quá nhiều thứ cô không hiểu, nhưng lại chẳng biết phải hỏi ai. Google thì không ra, hoặc là chỉ nói chung chung chứ không giúp được gì cả. Phần mềm thì khó nhằn, cô không tài nào điều khiển theo ý mình được.
Và đỉnh điểm là đêm hôm qua, cô đã bị chị Tâm phát hiện. Lúc đó chị ấy vẫn bình tĩnh, hoàn toàn chưa hề có dấu hiệu nổi dông, nhưng mà hôm nay đi làm lòng Lam vẫn không thể yên được.
Buổi sáng, Tâm nhìn cô vẫn bình thường, chỉ là hôm nay bỗng khen cafe cô pha vừa miệng. Rồi thi thoảng khi ngẩng đầu lên, Lam lại bắt gặp cái nhìn không chớp của chị. Chẳng hiểu sao Lam lại thấy rùng mình đến lạ, cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng.
Trưa, đáng ra theo lẽ thường cô sẽ xuống căng-tin dùng bữa, ấy vậy mà hôm nay Tâm lại đưa ra một yêu cầu hết sức khó hiểu: Cầm theo giấy bút đi theo chị ăn trưa với khách hàng. Lam vẫn ngu ngơ mù mịt chẳng thể hiểu nổi suy nghĩ của chị là như thế nào nữa.
Gặp khách hàng, Tâm giới thiệu với người phụ nữ kia rằng Lam là trợ lý của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tat-ca-cua-em/2662607/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.