Tôi đi lững thững, cũng về chiều rồi, hay là ra bờ sông ngắm hoàng hôn nhỉ? tôi nghĩ rồi bước về phía bờ sông, đẹp lắm, bầu trời một màu vàng nhạt, tôi luôn tâm niệm rằng, màu vàng nhạt là màu của cô độc....Ừ, đúng vậy nhỉ, tôi chỉ vừa mới vào học chưa được một tuần mà đã gặp bao nhiêu chuyện, buồn thì nhiều mà vui thì ít, tất cả đều xuất phát từ... Huy.
Đúng, tất cả đều do cậu ta.
Cậu ta làm tôi vui, buồn lẫn lộn, thà cậu ấy không xuất hiện trong cuộc sống của tôi thì có phải đã tốt hơn không???
Từ trước tới giờ, tôi luôn vui vẻ, hoạt bát, vô lo vô nghĩ, từ khi gặp cậu ta, tôi toàn rơi nước mắt.
Nghĩ đến đây, tôi lại cười trừ, tôi sẽ không để ai coi tôi là đồ chơi thêm một lần nào nữa.
-Nè, Hương, cậu làm gì ở đây vậy???-từ xa có tiếng gọi lại.
Tôi quay đầu ra nhìn, là Phong.
-À, tôi đang ngắm cảnh thôi.
Phong chạy đến chỗ tôi, cười vui vẻ:
-Sao vừa nãy thất thần thế???
-À... đang nhớ gia đình.-tôi bịa.
-Ừ, lên đây học là phải xa gia đình mà... thôi, đừng buồn, đi chơi với tôi đi -Phong hớn hở.
-Đi đâu?
-Bar
-Cái gì??? không, còn nhỏ lắm, không vào đó đâu -tôi phản đối.
-Lo gì... có tôi ở đây mà, tôi là đại ca đó -Phong vênh mặt ra oai.
-Hazz, thôi được rồi, nhưng một lúc thôi nhé, tôi chưa học bài.
-Ok sếp
Thế là tôi và Phong đi xe máy đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tat-ca-chi-vi-em/2353513/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.