Nhìn cái bộ dạng " thảm hại " của tên Huy kia mà tôi thấy hả dạ. Ai bảo mi chơi ta cơ? cho chết,ta là ai, ta là Huỳnh Diệu Hương mà, hô hô, ta chắc chắn một điều là ngươi không đoán được điều gì xảy ra nên mới thành ra thế kia. Thấy chưa, thấy chưa, cứ động vào ta rồi mi sẽ biết thế nào, đừng có cậy ta lùn, ngươi to, ngươi cao mà ra oai hen, ta cóc có sợ đâu. Sợ thì ta đã không phải trượng phu @.@.
Cả lớp khốn đốn chạy tới chỗ Huy, người thì lau tay, lau mặt, tay chân, quần áo, sách vở cho Huy thì tôi vẫn còn đang cười lăn cười lóc. Tôi đã nói cho các bạn biết chưa nhỉ, khi tôi cười á,mắt híp lại nên chẳng nhìn thấy gì phía trước, nhớ mãi có một lần, tôi cứ mải đứng cười mà chẳng biết dẵm phải đuôi con chó từ lúc nào, hậu quả là tôi bị con cho vàng đó đuổi cho chạy bán sống bán chết, cũng tại khi tôi cười mắt cứ híp chặt vào nên chẳng thấy gì, thế là từ đó tôi ghét luôn cái màu vàng và luôn coi cái màu vàng đó là màu shit,đúng, tôi toàn quan niệm thế
Quay trở lại với hiện tại, tôi ngừng cười, mở mắt ra đã thấy sát khí ùn ùn kéo đến, hầu hết toàn các bạn nữ.Tôi đứng ngây người ra, chả hiểu cái mô tê gì thì có tiếng nữ sinh hét lên làm tôi giật mình
-Hương, là bạn làm đúng không, có phải bạn cố tình mua nước cho Huy rồi làm vậy đúng không????
Tôi ngơ ra, lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tat-ca-chi-vi-em/2353495/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.