Nghĩ như vậy, cậu lạnh rung một trận.
Cậu lúc này mới chú ý tới quần áo của mình cũng đều ướt đẫm hết.
Tô Kính Ngôn gõ gõ đầu mình, đi hướng vào trong phòng.
Người nọ trong phòng tắm dừng một chút, vành tai hơi hơi động đậy, híp mắt, không biết tự hỏi cái gì.
Lục Nghi Sâm ngẩng gương mặt tang thương chán đời lên, cười vỡ miệng như một tên hề trong đoàn xiếc, cả người bắt đầu run rẩy.
Học trưởng......cũng thay quần áo ở đây.
Quần áo trong tủ Tô Kính Ngôn không tính quá nhiều, nhưng cũng tuyệt đối không ít, đều là màu sắc cơ bản như đen, trắng, xám, xanh, còn có những màu tối khác.
Cậu không thích mặc những quần áo sặc sỡ lòe loẹt, nhưng dáng người của cậu thật sự rất tốt, mặc kệ mặc như thế nào, quần áo mặc trên người cậu liền có một loại khí chất xuất trần.
Mà chấp niệm duy nhất của Tô Kính Ngôn đối với ăn mặc cũng chỉ có giày, đặc biệt thích thu thập những mẫu giày bản giới hạn không giống nhau như ủng Martin, giày vải bạt, giày da.
Cậu không nhanh không chậm đem quần áo ướt của mình cởi xuống, cũng không biết có phải vì trong nhà có thêm một người nên làm cho cậu có cảm giác đang bị người khác rình xem.
Cha mẹ cậu đều ở nước ngoài nên trong nhà trên cơ bản hàng năm bốn mùa đều chỉ có một mình cậu, cũng bởi vậy, tiền trong thẻ cho cậu rất nhiều, tùy tiện tiêu xài.
Hì hì hì.
Lưng của học trưởng cũng thật đẹp a!
Tô Kính Ngôn tiếp tục đem quần jean của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tat-ca-boss-hac-hoa-deu-la-ban-trai-toi/1177406/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.