Vụ án thứ 4: Châm phong tương đối.
Chương 30 <: br="">
Hai người làm càn ở khán đài một trận, chờ Tư Đồ phát tiết xong, Lâm Diêu cũng chỉ còn nửa cái mạng. Tư Đồ săn sóc mặc quần áo vào cho hắn, ôm lên sân khấu.
Rúc vào lòng Tư Đồ, Lâm Diêu hối hận rồi, mới vừa rồi sao mình không tiết chế cái miệng một chút, khiến hắn nổi điên tiếp tục làm? Bây giờ hay rồi, cả người đau nhức thì thôi đi, bụng dưới cũng không thoải mái. Ngay cả sức mắng người cũng không có.
Trên đường tới phòng vệ sinh, Lâm Diêu nhắm mắt mắng chửi Tư Đồ thậm tệ, kẻ được ăn no rất vui vẻ bế hắn vào phòng nghỉ của Vương Tú, lấy áo sơmi của mình nhúng vào nước nóng, cẩn thận rửa dấu vết phía sau cho Lâm Diêu.
Bận bịu cả nửa tiếng, Lâm Diêu buồn ngủ chịu không nổi, dựa trong lòng Tư Đồ mơ màng thiếp đi. Lúc mở mắt ra, phát hiện mình đang nằm trên giường ở nhà, bên cạnh có người nhìn mình cười híp mắt.
“Tư Đồ, anh soi gương đi, nhìn anh bây giờ rất là ngứa đòn.”
“Em cũng đi soi gương đi, nhìn em bây giờ rất muốn làm thêm mấy lần nữa.”
“Cút!” Làm tiếp thì hắn có mà chết. Lâm Diêu liếc Tư Đồ một cái, nghĩ: Đây không phải người.
Phải nói Tư Đồ chắc chắn là một người chồng tốt, biết vợ mình mấy bữa nay không nghỉ ngơi đàng hoàng, đè nén xúc động trong lòng, đỡ nửa người đối phương, lấy nước cho hắn uống. Lâm Diêu lười muốn chết, không muốn làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tat-ca-bat-dau-tu-luc-gap-nhau-quyen-2-/3333489/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.