Vụ án thứ 3: Người cố chấp.
Chương 9
Lâm Diêu ném người bị đánh ‘tàn nhẫn’ ở trong phòng, một mình ra ngoài hóng mát. Bước chậm trên con đường nhỏ, tâm trạng cũng xem như hồi phục chút ít.
Chỉ lát sau, Lâm Diêu dần dần từ nóng nảy quay lại sự hiền lành, suy nghĩ có phải mình ra tay độc ác quá không? Tuy rằng Tư Đồ vui đùa quá trớn, nhưng mình lại nổi giận đánh hắn một trận, cũng xem như bù lại. Nhớ lại lúc sắp đi, Tư Đồ ngồi chồm hổm dưới đất nói lầm bầm… Cú đá cuối cùng mình đá vào đâu? Quên rồi, lúc đó nhớ đá vào mông hay là đá vào… Trong lòng Lâm Diêu phiền muộn, chưa thấy ai đánh người ta xong rồi lại lo lắng! Không nhịn được tặc lưỡi, xoay người đi mua thuốc.
“Lâm cảnh quan?”
Lâm Diêu chưa đi xa đã nghe thấy có người ở bên đường gọi hắn. Xoay đầu lại nhìn.
“Cô là…”
“Trương Ny, mới đây đã quên rồi?” Trương Ny mặc bộ thể thao, đạp xe đạp, trên đầu buộc khăn hơi nghiêng về phía mặt trời lặn, trong giống tinh linh trong rừng.
Lâm Diêu cười ngại ngùng.
“Xin lỗi, trời tối quá, tôi không thấy rõ.”
“Nói xạo! Anh căn bản không nhớ tôi.” Trương Ny leo xuống xe đạp, dắt xe tới chỗ Lâm Diêu.
“Cô lấy xe đạp ở đâu vậy?” Lâm Diêu cười hỏi.
“Mượn, tôi thích chiếc này.”
Lúc nói chuyện, Lâm Diêu nghiêng đầu nhìn Trương Ny, kinh ngạc phát hiện cô không có tóc.
“Tóc của cô?”
Trương Ny
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tat-ca-bat-dau-tu-luc-gap-nhau-quyen-1-/3333215/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.