Vụ án thứ 2: Ba mươi phút biến mất.
Rời khỏi Trịnh gia, Lâm Diêu im lặng cả buổi, Tư Đồ đi bên cạnh thì vẫn đang cười.
“Anh còn tâm trạng để cười? Chuyện vừa rồi cũng đủ để bắt giữ Trịnh Niếp Niếp.”
“Vậy cũng không đúng, nếu muốn bắt thì các cậu đã bắt rồi.” Tư Đồ chẳng hề để ý nói.
“Đây là thái độ của người nhận ủy thác?”
“Công việc của tôi là điều tra chân tướng, không đụng chạm gì tới chuyện các cậu có bắt Trịnh Niếp Niếp hay không.”
“Tư Đồ, anh đang nắm thông tin gì trong tay phải không?”
“Bí mật nghề nghiệp.”
“Anh có tin tôi bắt anh bỏ vào tù nữa không?”
“Tin. Nhưng cậu sẽ không làm vậy.”
“Tôi rất muốn biết, sự tự tin của anh là từ đâu mà có.”
“Bởi vì cậu vẫn còn muốn dùng thông tin cảnh sát có được để trao đổi với tôi.”
Lâm Diêu mau chóng phát hiện ra, Tư Đồ nắm bắt suy nghĩ của hắn rất chính xác! Trước mặt người đàn ông này, hắn khó mà giấu diếm điều gì, từ lần đầu gặp mặt đã như vậy rồi, bây giờ… Lâm Diêu ngoài ý muốn không nổi giận, hắn thở dài nặng nề.
“Nói đi, hôm qua anh tới phòng làm việc của Quan Tín để làm gì?” Lâm Diêu hỏi.
“Không có gì, xem xem có gì khiến tôi để ý không thôi.”
“Có không?”
“Đương nhiên là có, cuối cùng chẳng phải là nhìn thấy cậu sao?”
“Hấy dà, Tư Đồ tiên sinh… anh lại đổi đề tài rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tat-ca-bat-dau-tu-luc-gap-nhau-quyen-1-/3333188/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.