Chương trước
Chương sau
Câu nói của Nhạc Chấn Đào khiến Triệu Trúc sững sờ.
"Hả? Mùi gì?"
Cô không hiểu ông anh rể của mình nói gì.
Tuy nhiên, Nhạc Chấn Đào cũng không muốn cô hiểu.
Gã đứng dậy nói: "Ông chủ, khoan hẵng chiên. Lát nữa bọn tôi ghé lại sau." Ông chủ đã lấy sợi mì ra để sẵn, chuẩn bị rán trong giây lát. Nhạc Chấn Đào nắm tay San San đứng dậy, cảm giác lo lắng trong lòng, đồng thời liếc mắt về hướng mà người phụ nữ gầy gò đang rời đi. Người nuôi quỷ có mùi xác chết thoang thoảng. Mùi đấy không nồng nặc, thậm chí người ngoài cũng không thể ngửi thấy, nhưng như Nhạc Chấn Đào, một kẻ sở hữu quỷ hồn giống như bọn người nuôi quỷ, có thể ngửi ra rõ ràng.
Ngay khi người phụ nữ gầy đi ngang qua, gã đã ngửi thấy mùi xác chết nhàn nhạt tỏa ra từ cơ thể cô ấy.
Người phụ nữ gầy đó là một người nuôi quỷ!
Mặc dù không nhìn thấy khuôn mặt của kẻ vừa rồi, nhưng người nuôi quỷ xuất hiện ở Cửu Giang lại có bộ dáng gầy gò như vậy... Dù có nghĩ thế nào đi chăng nữa, thì chắc chắn kẻ đó chính là Quỷ Diện.
Tuy nhiên, do có vợ và con mình đi theo bên cạnh, Nhạc Chấn Đào cũng là một người tương tự với người nuôi quỷ và cũng có cái mùi đó trên người.
Đây chính là thời khắc nguy hiểm nhất!
Dù Quỷ Diện đã bỏ đi, không hề phát hiện ra bản thân mình, nhưng Nhạc Chấn Đào vẫn thầm lo lắng thấp thỏm. Do đó, gã quyết đoán bỏ đi, không tiếp tục ăn uống nữa.
Gã sợ Quỷ Diện quay trở lại giết gã.
Với năng lực của cả nhóm hiện tại, cả bọn không phải là đối thủ của Quỷ Diện.
Vì vậy, Nhạc Chấn Đào lập tức giục con gái nuôi và em dâu rời đi, nhanh chóng hòa bước vào đám đông, đi ngược lại với hướng của Quỷ Diện.
... Mình nên theo dõi mụ ấy!
Nhạc Chấn Đào lẩm bẩm.
Một cơn gió nhẹ lùa ngang, rồi cuốn xa khỏi người Nhạc Chấn Đào.
Đồng thời, bên trong tâm thức, Nhạc Chấn Đào đang tiến hành trao đổi với vợ mình.
Giữa âm ảnh của màn đêm, người vợ Triệu Thiến lặng lẽ rời đi.
Trong khu hội chợ đông đúc này, Nhạc Chấn Đào chỉ lo lắng cho mỗi San San và Triệu Trúc. Gã quyết đoán giật hai chiếc mặt nạ trên tại quầy hàng gần đó rồi đưa cho em dâu Triệu Trúc và đứa con gái nuôi San San.
"Mấy chiếc mặt nạ này đẹp quá, hai người đeo lên xem sao?" Nhạc Chấn Đào lơ đãng nói.
Gã vừa nói, vừa liếc nhìn dòng người tấp nập bên ngoài tiệm và thầm thở phì khi không thấy bóng dáng của Quỷ Diện đâu.
Sau đó, Nhạc Chấn Đào còn lấy thêm hai chiếc áo choàng giống như phim hoạt hình trên tường xuống, đồng thời đưa sang cho Triệu Trúc và San San.
Tiểu Trúc, em dẫn San San đi chơi trước nhé. Anh có tí việc cần giải quyết trước. Nhớ đừng cởi chiếc áo choàng và cái mặt nạ này ra.
Ngoài ra, em nhớ đưa San San đến những nơi sôi động, càng nhiều người càng tốt. Đừng đến những nơi quá xa hay quá hẻo lánh!"
Nói xong, Nhạc Chấn Đào đi thẳng đến quầy, dùng điện thoại di động quét mã QR thanh toán tiền cho hai chiếc mặt nạ và áo choàng cho chủ cửa hàng. Sau đó, gã đi thẳng ra ngoài, hòa mình vào đám đông trên phố. Những chiếc đèn lồng rực rỡ soi sáng cả con phố dài tấp nập. Đứng giữa dòng người, Nhạc Chấn Đào có thể nghe rõ từng tiếng kẻ nói người cười ở xung quanh.
Có một vài cô gái trẻ đang mặc đồ truyền thống Trung Quốc, trông hệt như dân chơi cosplay vậy. Họ cầm mấy tấm biển trong tay, có vẻ như đang quảng cáo một event nào đó.
Lễ hội đèn lồng đêm này vô cùng sôi động.
Nhưng vào lúc này, Nhạc Chấn Đào mất sạch tâm tình đi ngắm cảnh rồi.
Gã liếc nhìn xung quanh, vẫn không thấy bóng dáng của Quỷ Diện. Có vẻ như người kia không theo dõi đến đây? Hoặc, do sượt qua quá nhanh trong khoảnh khắc vừa rồi nên Quỷ Diện không nhận ra mùi trên người gã? Nhạc Chấn Đào vừa ngẫm nghĩ vừa lo lắng, chân cứ bước thẳng về hướng ngược lại với Quỷ Diện vừa rồi.
Lúc này, gã đã tách khỏi San San và Triệu Trúc. Dù Quỷ Diện có thực sự đuổi theo đến đây, chắc chắn mụ ấy sẽ đuổi theo bản thân gã, thay vì Triệu Trúc với San San.
Hơn nữa, đơn giản là Triệu Trúc và San San đã thay đổi trang phục. Dù Quỷ Diện có đuổi theo cũng không thể nào nhận dạng ra được hai người xa lạ đó.
Đó chỉ là gặp nhau một lần, trừ khi là một thiên tài với trí nhớ vượt xa người thường, bằng không thì mụ ấy chỉ có thể nhớ rõ gương mặt của gã mà thôi. Nhạc Chấn Đào không hề thay đổi trang phục, lại còn bước đi chậm rãi trong đám đông. Vừa tự hỏi, Nhạc Chấn Đào vừa lượn vòng quanh đám đông khoảng bốn, năm phút, sau đó mới lại bước vào một cửa hàng bên đường. Cửa hàng này đang treo biển hiệu sales off đồng giá 10 Nhân Dân tệ, còn phát loa liên tục kêu gọi khách hàng “Mại vô! Mại vô! Đừng bỏ lỡ dịp này!” Bên cạnh đó, còn có một số du khách tò mò nán lại trong tiệm. Sau khi bước vào, Nhạc Chấn Đào nhìn đống đồ lỉnh kỉnh trên kệ, giả dạng như một khách du lịch bình thường.
Cuối cùng, gã dừng chân trước một tấm gương.
Trên kệ bên cạnh, có một loạt các loại dây nịt đang được bày bán. Nhạc Chấn Đào vươn tay lấy một sợi dây nịt bằng da xuống rồi ngắm nghía nó.
Mọi thứ vẫn bình thường, trông rất giống một người khách du lịch đến mua đồ.
Nhưng vừa ngẩng đầu lên, trái tim của Nhạc Chấn Đào giật thót một nhịp thật mạnh. Nhìn vào hình ảnh phản chiếu trong gương, nơi bóng tối ngoài cửa tiệm, một đôi mắt đang lặng lẽ nhìn gã. Mặc dù người đó ẩn mình sau tấm bảng quảng cáo khiến Nhạc Chấn Đào không thể nhìn thấy mụ từ góc nhìn của bản thân, nhưng gã có thể thấy gương mặt và ánh mắt tàn độc của mụ ta từ tấm gương phản chiếu.
Nhạc Chấn Đào nắm chặt sợi dây nịt trong tay, sầm mặt lại.
Cuối cùng, mụ cũng đuổi tới rồi ư?
Có lẽ vừa rồi, khi ở tiệm bán mì xào, mụ ấy cũng nhận ra mùi xác thối nên vội đuổi theo để hiểu rõ ngọn ngành!
Tuy vậy, Nhạc Chấn Đào vẫn giữ vững gương mặt bình tĩnh vốn có.
Đặt sợi dây nịt trong tay xuống, Nhạc Chấn Đào vươn tay lấy một sợi dây nịt khác trên kệ, trông giống như đến đây để thật sự mua một thứ gì đó vậy. Tuy nhiên, gã hồi hộp suy nghĩ đối sách trong đầu.
Lúc này, Quỷ Diện đang nhìn chằm chằm vào gã.
Trong trường hợp này, nếu gã đã có thể đoán được người nuôi quỷ này chính là Quỷ Diện, thì Quỷ Diện cũng dễ dàng nhận ra đây là kẻ âm thầm đối nghịch với tổ chức người nuôi quỷ bấy lâu nay.
Toàn bộ nhóm người nuôi quỷ đã bị đám người bí ẩn này tiêu diệt. Mẹ chồng của mụ bị giết, mồ mã của con trai mụ bị đào lên, sau đó mất luôn đồ vật bên trong ngôi mộ. Quỷ Diện biết hết tất cả những chuyện này.
Chỉ là, mụ không biết rõ kẻ địch của mình là ai.
Đó là lý do mà mụ không truy sát đến tận cửa.
Nhưng hiện tại, mụ đã biết mục tiêu của mình là ai!
Ngược lại, Nhạc Chấn Đào trở thành đích ngắm của Quỷ Diện.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.