Dịch: Tiểu Tán Tu
Nhóm dịch: Vô Sĩ
Đứng ở trong hành lang, Dương Húc Minh và Ứng Tư Tuyết nhìn nhau. Dương Húc Minh nói:
- “Anh đi lên phía trước, em ở đây canh giữ, nếu có chuyện gì xảy ra cũng có thể kịp thời chi viện cho anh.”
Ứng Tư Tuyết nhíu mày, cô nói:
- “Mặc dù em thấy anh làm thế là ổn thỏa nhất, nhưng nếu như vậy, chẳng phải em và anh sẽ tách xa nhau sao? Em thấy trong tình huống này, chúng ta không nên tách rời vẫn tốt hơn. Cho dù để đối phương trốn thoát, chúng ta cũng không thể tách rời nhau được, lỡ đâu bị kẻ địch đánh lẻ thì toi đời.”
Ứng Tư Tuyết đưa ra ý kiến riêng của mình. Thế là hai người, một trước một sau đi trên hành lang tiến về phía trước. Phòng trực camera giám sát của y tá ở giữa hành lang, có thể thông qua máy tính, kiểm tra đoạn video theo dõi trên tầng bảy.
Thậm chí có thể trực tiếp hỏi những y tá này, liệu vừa rồi có người đi lại trên hành lang không. Đương nhiên, nếu camera có thể quay được khuôn mặt của đối phương, vậy thì còn gì bằng nữa. Chỉ cần quay được mặt, cho dù hiện tại không bắt được người, nhưng sau này cũng có thể dựa vào khuôn mặt đi tìm kiếm. Tình huống này đối với hai người Dương Húc Minh mà nói, quả thực chính là tình huống có lợi nhất.
Bất kể như thế nào, bọn hắn đều chiếm cứ thế chủ động hơn so với người kia. Đương nhiên, một khi đã có người đứng ở thế chủ động, sẽ có người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tat-ca-ban-gai-cua-toi-deu-la-le-quy/1153143/chuong-471.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.