Cô gái đứng trong thang máy vẫn thế, khuôn mặt tái nhợt cùng biểu lộ đờ đẫn lạnh lùng. Nhưng mà so với hôm qua thì sắc mặt đã tốt hơn đôi chút.
Huống chi đối phương vậy mà chủ động chào hỏi cùng với Dương Húc Minh rồi!
Dương Húc Minh cười giả lả, nói:
- "Đại tiểu thư dậy sớm thế, xuống ăn điểm tâm? Nhà hàng này làm bữa sáng rất ngon đấy!”
Ứng Tư Tuyết từ trong thang máy đi tới, hỏi:
- "Anh đã ăn sáng xong rồi à?”
- "Ừ, anh ăn rồi, giờ về phòng trước, đợi lát nữa gặp lại nha!"
Dương Húc Minh cười cười đáp lời Ứng Tư Tuyết. Mặc dù hắn cảm giác chính mình giống như vừa quên mất thứ gì trọng yếu... Được rồi, nghĩ không ra thì thôi không nghĩ nữa. Hắn đưa mắt nhìn Ứng Tư Tuyết đi vào phòng ăn rồi quay trở lại thang máy, đi lên tầng lầu của mình.
Dương Húc Minh trở về đến căn phòng của mình, nhưng khi hắn đưa mắt nhìn lên tủ đầu giường thì phát hiện chiếc giày thêu màu đỏ đã biến mất từ lúc nào. Dương Húc Minh vò đầu bóp trán
Chiếc giày thêu đỏ này… Lại trốn đâu mất rồi.
Hắn chạy tới mở tủ quần áo ra, nhưng mà trong góc sâu hẻo lánh của tủ quần áo cũng không tìm được cái giày thêu. Dương Húc Minh lần mò tìm kiếm khắp phòng, cuối cùng thấy chiếc giày thêu màu đỏ tận trong góc tối toilet.
Dương Húc Minh lặng lẽ lấy chiếc giày ra, lầm bầm nói:
- "Làm sao mà nhóc lại phải đi trốn như vậy chứ? Thích chơi bịt mắt trốn tìm hay sao? Tối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tat-ca-ban-gai-cua-toi-deu-la-le-quy/1153120/chuong-448.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.