Dịch: BsChien
Nhóm dịch: Vô Sĩ
***
Trên sàn nhà, gã đàn ông bị trói vô cùng kích động gào thét. Ứng Tư Tuyết thì cười tủm tỉm nhìn gã, không cất tiếng trả lời. Cô biểu thị cảm tạ đối với mọi người xung quanh, sau đó bảo họ trước hết lui ra ngoài cửa, để cô cùng bạn trai cũ dễ nói chuyện riêng tư hơn.
Đợi đến khi đám người thối lui hết ra đến ngoài cửa, Ứng Tư Tuyết lúc này mới đi lại bên người gã đàn ông. Cô ngồi xổm xuống vỗ vỗ mặt của gã, cười tủm tỉm nói:
- "OK, hiện tại không có người, vậy là chúng ta có thể dễ dàng nói chuyện. Đầu tiên, tôi muốn uốn nắn những sai lầm trong lời nói của anh.
Thứ nhất là tôi có nói rằng tôi là người nuôi quỷ sao? Chẳng lẽ trên mặt tôi có chữ “Nuôi Quỷ” hay sao mà anh bảo tôi là bọn nuôi quỷ này nọ?
Thứ hai, kẻ gọi là Quỷ Diện kia, coi như anh không nói, kẻ đó khẳng định cũng sẽ tới giết tôi. Bởi vì tôi chính là kẻ thù của bọn nuôi quỷ.”
Ứng Tư Tuyết dùng tay đập đôm đốp lên mặt gã đàn ông, cười toe toét rất vui vẻ:
- "Anh không phải coi tôi thành đồng bọn của những tên kia đấy chứ?”
Những lời Ứng Tư Tuyết vừa nói xong khiến gã đàn ông nằm trên đất một mặt sửng sốt. Gã ngước nhìn Ứng Tư Tuyết, vừa tỏ vẻ hoài nghi, vừa có chút chấn kinh.
- "Cô nói cái gì?" - Gã tỏ vẻ khó có thể tin, nói - "Cô không phải người nuôi quỷ? Vậy thứ kia sau lưng cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tat-ca-ban-gai-cua-toi-deu-la-le-quy/1153094/chuong-422.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.