Dịch: Tiểu Tán Tu
Nhóm dịch: Vô Sĩ
Hai phút rất nhanh đã trôi qua. Trong khoảng thời gian này, trước tiên Dương Húc Minh ôm Ứng Tư Tuyết đang trong trạng thái hôn mê đến ven đường, sau đó lấy biển cảnh báo trong cốp xe ra đặt cách đó một trăm mét. Làm xong việc này, hắn mới trở lại bên cạnh Ứng Tư Tuyết. Mặc dù hô hấp của cô đã đều đặn trở lại, cả người cũng không còn biểu hiện đau đớn nữa, nhưng Ứng Tư Tuyết vẫn hôn mê như cũ, không có dấu hiệu tỉnh lại.
Dương Húc Minh ngồi bên cạnh thấy bộ dạng này của cô, hắn chỉ bất đắc dĩ thở dài một tiếng. Hắn giơ bình nước khoáng trong tay lên, vặn nắp bình ra, sau đó hắn nói:
- “Hiện tại chúng ta không có thời gian để nghỉ ngơi, đành phải để em chịu thiệt thòi vậy.”
Dương Húc Minh nghiêng nghiêng bình nước, đổ toàn bộ nước bên trong vào mặt Ứng Tư Tuyết, hắn hô lên:
- “Tỉnh dậy nào!”
Nhưng dù hắn đã đổ hết cả một bình nước khoáng vào mặt Ứng Tư Tuyết, hai mắt cô vẫn nhắm nghiền như cũ, cũng không tỉnh lại. Thấy tình hình như vậy, Dương Húc Minh không còn gì để nói.
- “Quả nhiên phim ảnh đều chỉ là lừa gạt người ta, đâu phải cứ tưới nước lên mặt thì người bị hôn mê sẽ tỉnh lại đâu?”
Hắn lại lẻ loi một mình ngồi cạnh Ứng Tư Tuyết, nhìn về chiếc xe nát bấy đằng kia, cảm thấy đau đầu.
- “Lần này xong thật rồi. Xe hỏng, đại tiểu thư thì hôn mê, mình chỉ còn lại một mình, lần tiếp theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tat-ca-ban-gai-cua-toi-deu-la-le-quy/1153076/chuong-404.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.