Dịch: Doãn Đại Hiệp
Nhóm dịch: Vô SĩNhìn Dương Húc Minh, Lâm Thu hỏi lại.- “…Không để em tìm anh ấy ư?”
Lâm Thu luống cuống:
- “Anh em thật sự gặp quỷ sao?”
Dương Húc Minh nhìn cô bé, nghiêm túc gật đầu nhẹ.
- “Chính xác đã anh của nhóc đã gặp quỷ.”
- “Chẳng những thế mà còn gặp đúng con lệ quỷ vô cùng kinh khủng.”
- “Lão quỷ đánh cờ cùng anh trai nhóc là lệ quỷ kinh khủng nhất anh từng gặp.”
- “Nó chỉ dùng một ánh mắt đã làm anh đây cảm thấy áp lực vô cùng lớn.”
- “Con quỷ này đã vượt qua khả năng của anh. Lần này anh cũng khó có thể an toàn quay về nên anh đề nghị em không cần tiếp tục đi vào.”
- “Đương nhiên, anh vẫn sẽ đối phó với con quỷ này. Dù anh nhóc không có ở đây, anh nhất định vẫn phải múc nó vì anh có lý do riêng.”
- “Nhóc không cần lo lắng anh bỏ dở giữa chừng, anh sẽ để ý đến anh của nhóc.”
Dương Húc Minh kể lại tất cả những gì hắn nhìn thấy vữa nãy cho cô bé nghe.
- “Mặc dù gã huyết y đồ tể chưa từng xuất hiện, nhưng anh cảm thấy tự nhiên anh lại đi vào cái sân đầy tuyết rơi kia là do gã giở trò sau lưng.”
- “Gã biết không đánh lại anh nên muốn mượn đao giết người, nhờ lão quỷ dưới cây hòe giết anh.”
- “Bây giờ anh đã ra ngoài nhưng vì lý do an toàn, chúng ta nên tạm thời ra khỏi đây đã.”
Dương Húc Minh nói:
- “Nếu như gã huyết y đồ tể chơi lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tat-ca-ban-gai-cua-toi-deu-la-le-quy/1152971/chuong-299.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.