Dịch giả: BsChien
Xác nhận cái chuông đồ cổ trong tay hoàn toàn chính xác có năng lực vượt quá tưởng tượng, Dương Húc Minh hai mắt nhấp nháy tỏa sáng như bắt được vàng.
- “Thần khí Chuông cổ… Đồ tốt đồ tốt!”
Nếu có cái chuông này, về sau thời điểm gặp được lệ quỷ, coi như hắn nhiều thêm một thủ đoạn bảo mệnh. Mặc dù bây giờ Dương Húc Minh có U minh bạch hỏa, Sát phụ kiếm, Nhật ký Tiểu Tư, nhưng át chủ bài chiến đấu chỉ có thiếu chứ không sợ thừa.
Dương Húc Minh trở lại thư phòng, nói với Lâm Thu:
- "Thử xong rồi, ngay từ đầu em không nhìn thấy bức ảnh chụp thứ ba, đích thật là cái bóng bạch quỷ bảo vệ em.
Chỉ là sau khi em rung chuông lên, bạch quỷ bị xua đuổi nên em mới bị huyết y đồ tể tìm tới.
Bởi vì thời điểm cái chuông cổ này rung vang, lực lượng của Lệ quỷ hoàn toàn bị áp chế.”
Phỏng đoán của Dương Húc Minh khiến cô bé nhăn nhó mặt mày:
- "Như vậy tại sao... Vậy tại sao anh trai em không mang theo cái chuông này đi?”
Dương Húc Minh nghe câu hỏi của cô bé, hắn trầm ngâm, hồi tưởng lại hoàn cảnh lúc trước nhìn thấy bóng người mặc áo đỏ đội mũ rộng vành.
- "Cái chuông cổ này khả năng có hai cái” - Dương Húc Minh nói - "Mà anh hoài nghi anh trai em chẳng những có một cái chuông trong tay mà còn có thể mang theo một cái cờ chiêu hồn nữa.
Theo anh được biết, cái chuông này là đi cùng với một cái khác giống y hệt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tat-ca-ban-gai-cua-toi-deu-la-le-quy/1152959/chuong-287.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.