Dịch: Tiểu Tán Tu
Chưa biên
Nhóm dịch: Vô Sĩ
Đứng ở bên ngoài văn phòng cảnh sát, Dương Húc Minh trợn mắt nhìn văn phòng trước mắt toàn người nằm la liệt, hắn không dám tự tiện đi vào. Hắn cảm thấy hối hận vì mình đã tới chậm.
Nếu như tới sớm vài phút, có lẽ tình huống này sẽ không xảy ra. Bởi vì trên bàn làm việc còn một cốc cà phê đang bốc lên hơi nóng, chứng tỏ người bên trong hôn mê chưa lâu.
Rất có thể chỉ vừa mới hôn mê vài phút trước đây. Nhưng không phải là Dương Húc Minh không muốn tới sớm, mà do ở gần chỗ hắn không có chiếc xe nào cả, cứ nghĩ đến chuyện này là hắn lại tức điên cả người.
Tại sao ở gần đó ngay cả một chiếc taxi cũng không có? Mặc dù công viên Đầm Lầy vị trí hơi xa trung tâm, nhưng trên đường không có chiếc taxi nào cũng thực sự quá kì quái.
Dương Húc Minh đợi cả nửa ngày cũng không có chiếc taxi nào đi qua, bất đắc dĩ hắn phải cõng hộp gỗ đi bộ, mãi cho đến khi đi tới con đường bao quanh thành phố ở phía nam mới tìm được một chiếc taxi.
Có lẽ mình cần mua cái xe để chạy. Dương Húc Minh thầm nhủ như vậy, vừa hay tiền thưởng lúc trước mới tiêu một ít, tiền còn lại cũng đủ mua một chiếc xe. Nhưng đó là chuyện về sau, trước mắt Dương Húc Minh đang đứng ngoài đồn công an nhìn mọi người hôn mê nằm la liệt bên trong, cảm thấy hơi hoang mang. Trong số những người này, đáng chú ý nhất là cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tat-ca-ban-gai-cua-toi-deu-la-le-quy/1152952/chuong-280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.