Dịch giả: VoMenh
Sinh Tử Lục khẳng định chắc chắn như thế khiến Dương Húc Minh không biết nói gì thêm nữa. Con hàng sách nát này luôn muốn cà khịa bằng ngôn từ với Dương Húc Minh cơ mà; ví dụ như, “lần này chú em chết chắc”, hoặc là “tình hình này là chẳng còn đường sống nào cả rồi”.
Lúc trước, khi Dương Húc Minh muốn trở thành Người dẫn đường, quyển sách này còn liệt kê hàng chục nguyên do để Dương Húc Minh tự nguyện bỏ cuộc đấy thôi.
Mặc dù Dương Húc Minh biết rõ, quyển sách cũ nát này không muốn hắn chết thảm dẫn đến Lý Tử nổi khùng nên mới năm lần bảy lượt ngăn cản hắn đi tìm đường chết. Người xưa hay nói thế này:
Lời sao khuyên răn người đáng tội
Từ bi khó độ kẻ tự vong
Đối với Dương Húc Minh, dù trước mắt chính là tuyệt cảnh thì hắn cũng nhất định xông pha một lần. Vì thế, hắn cảm thấy hơi buồn cười khi đọc đáp án mà Sinh Tử Lục cung cấp.
Hắn im lặng lắc đầu, rõ ràng nhận ra ý đồ trêu ghẹo của quyển sách nát này.
Giờ là lúc nào rồi, chẳng lẽ quyển sách này lại nghĩ Dương Húc Minh hắn là một tên nhãi ranh thích bỏ việc giữa chừng à? Ở thời điểm chết giết Trành quỷ thất bại, tâm tình của Dương Húc Minh hơi chùng xuống; nhưng qua vài phút cà khịa của Sinh Tử Lục vừa rồi, hắn đột nhiên cảm thấy một hương vị vui vẻ vừa lướt qua căn phòng nhỏ hiện tại.
Cười bất đắc dĩ một chút, Dương Húc Minh chấp bút viết:
- “Ông anh còn đùa nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tat-ca-ban-gai-cua-toi-deu-la-le-quy/1152938/chuong-266.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.