Dịch giả: Tiểu Tán Tu
Sau khi tên ác quỷ bị quyển nhật kí thôn phệ, linh đường cuối cùng cũng yên tĩnh trở lại.
Ông lão vẫn đứng lặng lẽ nhìn tất cả mọi chuyện xảy ra, không có bất kì phản ứng gì.
Dù thứ bị thôn phệ là ác quỷ, nhưng cũng đồng thời là anh trai của lão.
Dương Húc Minh đi vào trong linh đường, nhặt khẩu súng dưới đất lên.
Khẩu súng này chắc hẳn là của con quỷ trong quan tài máu, thủ lĩnh đám cướp khi còn sống. Nhưng dường như khẩu súng này có thể sát thương quỷ.
Dương Húc Minh cầm cây súng xem xét một chút, nhưng rất nhanh phát hiện khẩu súng tựa như lâu đài cát trong gió, nhẹ nhàng tan biến. Loại cảm giác này, giống như năm đó hắn chơi Warcraft, trong gió lốc tuôn ra một đống Thần Khí, khiến mình kích động không ngừng, nhưng sau khi kết thúc phó bản, Thần Khí hoàn toàn biến mất.
Dương Húc Minh bất đắc dĩ nhìn khẩu súng đã không còn trên tay mình, sau đó quay đầu về phía ông lão ngoài cổng linh đường, nói.
- “Ông bác, hiện tại có thể nói ra biện pháp để lão bà trong bóng tối kia phối hợp hành động với chúng ta rồi chứ?”
Ông lão nhìn Dương Húc Minh, trầm mặc không đáp.
Xa xa phía cuối rừng trúc, tiếng quái vật gầm gừ lại vang lên lần nữa. Nhưng tiếng quái vật lần này nghe như có chút phẫn nộ, rất hiển nhiên nó bị thứ gì đó ngăn cản, không thể tùy tiện tiến vào Phật đường.
Ông lão nói:
- “Đi theo ta.”
Lão liếc nhìn Ứng Tư Tuyết một chút,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tat-ca-ban-gai-cua-toi-deu-la-le-quy/1152915/chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.