Dịch: Doãn Đại Hiệp
Nhóm dịch: Vô Sĩ
Cảnh tượng quỷ dị trước mắt làm Dương Húc Minh thót cả tim. Từng gương mặt nhe răng cười dưới ánh sáng màu lam, tất cả đều toát lên vẻ kinh khủng.
Mỗi con mắt đều trợn trừng, giống như là hận không thể chui ra khỏi hốc mắt, bay đến người Dương Húc Minh. Tất cả bóng đen trên trần nhà, cười giống như những kẻ bị bệnh tâm thần, rất hưng phấn đón chào kẻ lạ mặt là Dương Húc Minh.
Bị những thứ này nhìn chằm chằm, Dương Húc Minh như bị đông lạnh.
Hắn rõ ràng cảm giác được, những cặp mắt kia nhìn hắn tràn đầy hưng phấn.
Những vật này không giống thi thể, chúng có thể nhìn thấy kẻ lạ mặt là hắn.
Con mẹ nó. Sau lưng Dương Húc Minh đổ mồ hôi lạnh. Ai mà nghĩ tới, cái tầng hai của hầm trú ẩn đã bỏ hoang ba mươi năm sẽ có những thứ quái quỷ này treo trên trần nhà cơ chứ. Dương Húc Minh có thể khẳng định, những bóng đen này tuyệt đối không phải xác chết. Ba mươi năm trước, cả nhà ông chủ xưởng bún sáu người và một ông thầy phong thủy chết trong hầm trú ẩn. Nhưng sau khi bị cảnh sát phát hiện, bảy xác chết kia chắc chắn đã được mang đi. Vậy thì những bóng đen trước mắt là cái quái gì nhỉ? Dương Húc Minh lạnh lùng nhìn lại những bóng đen đang chằm chằm nhìn hắn, lặng lẽ đếm.
Một cái…Sáu cái…Tám cái?
Sau khi Dương Húc Minh đếm xong, hắn sửng sốt
Trên trần nhà tất cả treo tám thi thể? Không phải là ba mươi năm trước bảy người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tat-ca-ban-gai-cua-toi-deu-la-le-quy/1152849/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.