Người dịch: Hoa Linh Linh
Có một số căn bệnh đã được chữa khỏi, có một vài căn bệnh vẫn cắm rễ, ăn sâu vào trong tim.
1
Sinh nhật hai mươi lăm tuổi hôm đó, Vạn Sâm La phát hiện trên bàn làm việc trong studio của mình có một gói hàng. Bên trong đựng một chiếc vòng cổ ngọc bích, bề mặt nhẵn bóng gợn sóng như thể chứa đựng cả một đại dương.
Nó xuất hiện không rõ lai lịch, Sâm La hỏi những người trong studio, không ai biết khi nào, như thế nào và ai đã đặt nó ở đó.
Vài ngày sau, buổi diễn tấu violin của Sâm La kết thúc, các phóng viên tràn vào như thủy triều. Phía sau ánh đèn flash nhấp nháy, đám đông ào ào ra ngoài. Trong góc tối đó, một người đàn ông đứng dậy. Anh kéo thấp vành mũ che mặt lại, để bó hoa trên tay mình xuống ghế.
Sâm La cho rằng đó chỉ là ảo giác của bản thân, cho đến khi buổi phỏng vấn kết thúc, cô đặc biệt chạy tới chỗ ghế ngồi của khán giả để xem thử. Một bó hoa thanh cúc xanh lặng lẽ lam nằm đó, lúc cầm lên, cánh hoa lay động tựa như vừa được hái trong gió.
Là Trần Lạc, anh đã đến đây.
Sâm La ôm chặt bó hoa lao ra ngoài, bên ngoài phòng hòa nhạc là ánh đèn rực rỡ của quảng trường Phỉ Thúy. Cô đi ngang qua vô số người, vội vàng hoảng loạn mà lảo đảo muốn nhận ra khuôn mặt của Trần Lạc từ những khuôn mặt đang đi ngang qua đó nhưng không thu hoạch được gì cả.
Cô đứng giữa đám đông bấm gọi cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tap-truyen-ngan-hoa-no-roi/241902/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.