Việc đầu tiên An làm sau khi thấy sinh vật kia sắp bò ra là lập tức đốt nến tự đặc chế lên, đặt gần khe nứt. Quả đầu đen bóng của rết đang lòi ra chưa bao lâu liền lập tức chui vào lại vị trí cũ, ngoài âm thanh rẹt rẹt trong đó ra thì không còn gì đáng ngại.
“Cây nến này trông xấu xí mà nhiều công dụng nhỉ?” Nhi ở bên nhận định.
“Rết vốn sợ ngải cứu, mà nến này thì đa phần làm từ ngải cứu khô. Hơn nữa loại rết này không bình thường, trong người phát ra tà khí. Ngửi được mùi nến, nó chắc chắn không dám ra.” Mặt An không biểu lộ chút cảm xúc vui vẻ gì, thờ ơ nói. “Lần trước dùng ở trận đấu với nữ quỷ đã hao gần một nửa, chẳng còn lại bao nhiêu. Phải nhanh chóng tìm cách ra khỏi đây trước khi nến cháy hết.”
Chợt, tiếng cười lanh lảnh từ ngoài cửa truyền đến khiến cả hai chú ý. Sau đó, giọng nói của gã chủ quán vang lên:
“Nhóc con, từ đâu mày có loại chỉ lam đó?”
Nhi tiến về phía cửa, nét mặt không hoảng loạn; trái lại cực kỳ bình tĩnh, trả lời:
“Chẳng phải cũng từ chỗ ông bán mà có sao?”
Đây vừa là một câu trả lời, cũng là một câu dò hỏi. Nhưng gã chủ quán lăn lộn ở khu chợ này đã lâu, mánh khóe thăm dò hầu như đều nắm trong lòng bàn tay. Nếu ngay cả điều này hắn cũng không nhận ra, vậy thì cửa hàng sớm đã bị đám cá lớn nơi này nuốt mất rồi.
“Haha, phải thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tap-su-tru-ta/2706046/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.