Vì để cẩn thận nên Phòng Chính Quân đã báo cáo với Tổ chuyên án. Vì vậy dưới sự bao vây của Thư ký Tòa án và thành viên của Tổ chuyên án, Trương Tiểu Binh một lần nữa miêu tả lại ký ức của cậu bé về đêm xảy ra án mạng.
Chuyện này đối với một đứa trẻ là sự tra tấn vô cùng tàn nhẫn. Sau nửa tiếng bị bắt nhớ lại, Trương Tiểu Binh lại mất khống chế lần thứ hai.
Ghi chép chấm dứt ở đây, Tổ trưởng Tổ chuyên án vào thời điểm đó là Lý Thành Lập lên tiếng: “Cứ vậy đi, sau này đừng đến hỏi đứa bé này nữa. Những gì cậu bé biết thì đều đã nói rồi, có hỏi lại cũng chỉ khiến thằng bé phát điên thôi.” Ngừng trong giây lát ông ta nói tiếp: “Hồ sơ tuyệt mật, đừng tiết lộ ra ngoài.”
Những gì có thể làm cho Trương Tiểu Binh họ đã làm cả rồi.
Nhưng Phòng Chính Quân biết bản thân chưa hoàn thành triệt để trách nhiệm bảo vệ —— Nhiều người của Cục Công an đến Viện mồ côi Chi Xuyên như vậy, tuy bề ngoài lấy danh nghĩa là “thăm hỏi” nhưng trong lòng Phòng Chính Quân vẫn lo lắng. Ông rất sợ hung thủ ở ngay bên cạnh mình, càng sợ Trương Tiểu Binh gặp bất trắc.
Người đã chết thì ông không thể lấy lại tính mạng, nhưng người còn sống thì nói thế nào ông cũng phải bảo vệ.
Phòng Chính Quân muốn đưa Trương Tiểu Binh về nhà nhưng lại sợ mục tiêu quá lớn, không thể giải thích thân phận của cậu bé. Huống hồ ông xấu hổ với vợ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tap-hung-tay-bac-hoang/2886303/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.