Lương Húc ngồi ngẩn người trong phòng bệnh cho đến hoàng hôn.
Không ngờ là Trâu Dung Trạch lại đợi hắn ở bên ngoài. Mr. Trâu đứng dựa vào tường ngoài hành lang, trên cánh tay kẹp một cuốn sách ảnh nhỏ xinh, trông thấy Lương Húc đi ra thì anh khẽ vẫy tay với Lương Húc.
“—— Đại ca Trâu.”
Lời chào này khiến Trâu Dung Trạch sốc không nhẹ: “Đại ca?”
Lương Húc cũng bối rối vì vậy đành dựa theo vai vế của Phòng Linh Xu để xưng hô: “Chú Trâu?”
“OK, OK, cứ gọi là đại ca đi.” Mr. Trâu xấu hổ đến toát mồ hôi: “Sao cứ phải nhấn mạnh vào tuổi tác của tôi?”
Tiêu chuẩn kép kinh điển, anh gọi người ta là “Chàng trai trẻ” nhưng lại không chịu cho người ta gọi anh già đi.
Hai người cùng cảm thấy buồn cười, bọn họ sóng vai nhau đi về phía vườn hoa, xuyên qua cảnh sắc hoàng hôn mùa thu của Trường An.
“Tay có cảm giác không?” Kevin nhìn cánh tay băng bó của hắn: “Nếu vì vậy mà không thể cầm dao nữa thì không khỏi đáng tiếc quá.”
Lương Húc hơi cử động ngón tay: “Thật ra tay phải không dùng được cũng không sao, tôi thuận tay trái. Dùng dao tay phải là do bố tôi bắt đổi, bình thường khi phẫu thuật và thí nghiệm thì tôi vẫn luôn dùng tay trái.”
Kevin yên tâm: “Sau này nếu không làm bác sĩ thì có dự định gì khác không?”
“Có lẽ sẽ làm bác sĩ thú y.” Lương Húc nói một cách ôn hòa: “Hiểu Ninh yêu động vật, tôi làm bác sĩ thú y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tap-hung-tay-bac-hoang/2885880/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.