Khi Lương Húc từ phòng khám về thì cứ chần chừ ở dưới tầng một lúc lâu, trong lòng tràn ngập sự thấp thỏm và rối bời của trai thẳng.
Gần đây La Hiểu Ninh càng ngày càng là lạ, cậu đã khác thường được một tháng rồi.
Hắn ngẩng đầu nhìn ánh đèn lờ mờ trên tầng biết là La Hiểu Ninh đang ở nhà, nhưng hắn lại hơi không dám đi lên.
Sau khi ra tù hắn dùng số tiền dành dụm được mở một phòng khám thú y, đầu tiên hắn tới Thượng Hải thực tập trong ba tháng, sau đó trở về thì thuận lợi khai trương ở Trường An —— Vốn dĩ là không đủ tiền nhưng đúng lúc căn nhà cũ ở Cổng Minh Đức bị giải tỏa, Lương Húc đăng ký một căn hộ nhỏ nên tiết kiệm được một khoản trợ cấp, cộng thêm tiền bồi thường từ chỗ Lư Thế Cương thì gộp lại cũng đủ để mở một phòng khám không tệ.
Phòng Linh Xu cười nói: “Tôi cứ nghĩ cậu sẽ không cần số tiền đó.”
Giải tỏa, bồi thường, đối với hắn những điều này đều liên quan đến vết thương cũ trong quá khứ.
“Con người phải nhìn về phía trước.” Lương Húc nói một cách ôn hòa: “Tôi phải chăm sóc tốt cho Hiểu Ninh, không thể để em ấy trải qua cuộc sống khổ sở. Số tiền này tôi xứng đáng được nhận, cũng không có lỗi với bất kỳ ai.”
Những năm qua hai vợ chồng Trâu Phòng liên lạc với hắn nhiều nhất, Phòng Linh Xu thường xuyên tới thăm hắn, chủ đề cũng thay đổi không ngừng —— Ban đầu là “Tôi có đẹp không”,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tap-hung-tay-bac-hoang/2885878/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.