Bó thạch cao, còn phải nằm viện quan sát một tuần, hoàn toàn đủ thời gian cho Hoa Nhiễm Nhiễm rửa nhục.
Thấy Chu Tây Ninh tới phòng kiểm tra, con ngươi của cô đảo một vòng, ra vẻ thần bí nói: "Bác sĩ Chu, vừa nhìn thấy anh, tôi liền nhớ tới một quyển sách."
Chu Tây Ninh chẳng buồn phản ứng cô. Nghe y tá nói từ ngày nhập viện đầu tiên, trừ việc chân không thể cử động ra, Hoa Nhiễm Nhiễm một chút cũng không có dáng vẻ của bệnh nhân, bắt được ai cũng có thể lải nhải nửa ngày, quả thực vui vẻ hơi quá trớn.
"Hôm nay cảm thấy thế nào? Có cảm thấy thạch cao hơi chặt không?" Chu Tây Ninh ở bên cạnh hỏi, quan sát ngón chân hở ra bên ngoài của cô, xác nhận màu sắc không khác với chân bên phải, lại dùng mu bàn tay kiểm tra nhiệt độ một chút.
Hoa Nhiễm Nhiễm không ngờ anh sẽ đặt tay của anh lên, vô thức lùi về phía sau, lại quên bản thân giờ là thương binh, hơi động một chút liền đau đến hít thở không thông.
"Lộn xộn cái gì!" Chu Tây Ninh nhíu máy, cẩn thận giữ được chân cô, để ổn định vào vị trí.
Hoa Nhiễm Nhiễm cũng biết mình phản ứng hơi quá, vội vàng lảng sang chuyện khác: "Bác sĩ Chu không hỏi quyển sách kia sao?"
"Có cảm thấy ngón chân không thể cử động tự nhiên, xuất hiện triệu chứng tê liệt không?"
"Anh hỏi, tôi liền nói cho anh biết tên sách."
Hai người ông nói gà bà nói vịt, Chu Tây Ninh "bộp" một tiếng khép bệnh án lại, đôi đồng tử đen láy im lặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tap-doan-van/4055858/quyen-2-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.