Chương trước
Chương sau
Hơi trầm ngâm một hồi, Mã Khả Duy Đặc mí mắt lim dim, đầy vẻ già dặn nói: “Rồi...”

“Vâng…?” Trần Mộ đáp lời, liền lắng nghe.

Mã Khả Duy Đặc vươn một ngón tay: “Phương án thứ nhất, ta sẽ dạy ngươi một ít kỹ năng cần thiết của tạp tu cận chiến, nếu như ngươi có thể học được, như vậy thực lực của ngươi trong tạp tu cận chiến sẽ ở trình độ trên trung bình. Phương án này, ngươi phải nỗ lực chính là điểm cống hiến.”

Trần Mộ lại lộ ra vẻ mặt đăm chiêu.

“Phương án thứ hai, ngươi không cần trả điểm cống hiến.” Mã Khả Duy Đặc chú ý tới ánh mắt Trần Mộ vẫn bình thường, cũng không có bởi vì câu này mà có chút gì xao động, cảm thấy càng chắc chắn với suy nghĩ của mình. Hắn thoáng dừng một chút, rối tiếp: “Ta sẽ đem tất cả kỹ năng cùng kỹ xảo của ta không hề giữ lại truyền cho ngươi. Nhưng mà ta muốn ngươi hứa một chuyện.”

“Hứa điều gì?” ánh mắt Trần Mộ trong suốt như nước.

“Nếu như sau này, ta gặp khó khăn, tỉ như có người khiêu chiến, ta hy vọng ngươi có thể ở tình huống thuận tiện, trợ giúp ta.” Mã Khả Duy Đặc thản nhiên nói.

Trần Mộ sửng sốt, hắn là người thông minh, tự nhiên có thể hiểu được ý tứ bên trong những lời này. Những lời này, đối với hắn mà nói, cơ hồ không có sự ước thúc, nếu như hắn nghĩ không nhận lời hứa. Hắn cũng không lập tức đáp ứng, mà nói ra nghi vấn của mình: “Đối với ngươi như vậy hình như không phải công bình lắm.”

Mã Khả Duy Đặc thần sắc lạnh nhạt: “Ta nghĩ, chỉ là một hy vọng thôi.” Nói xong hắn nhìn thoáng qua Trần Mộ: “Đối với ta mà nói, có thể đổi lấy một hy vọng như vậy, là một việc mua bán hết sức có lời. Thế nào? Ngươi có thể cân nhắc một chút không.”

Thần sắc của Trần Mộ ngớ ra, hiển nhiên lời nói của Mã Khả Duy Đặc làm cho hắn giật mình.

Chứng kiến vẻ ngớ người của Trần Mộ, Mã Khả Duy Đặc cười cười: “Kì thật ta vẫn không hiểu được, tại sao ngươi muốn trở thành một gã tạp tu. So với tạp tu, chế tạp sư phải an toàn rất nhiều. Hơn nữa ngươi có thể nhận được thù lao cao như vậy, nói vậy ngươi tại phương diện chế tạp phi thường xuất sắc, càng không đáng lội vào vũng nước đục tạp tu này.” Trần Mộ cảm thấy trong lời nói của Mã Khả Duy Đặc có một chút tư vị của cô đơn và buồn bã.

“Ta đáp ứng loại phương án thứ hai!” Trần Mộ suy nghĩ minh bạch trịnh trọng gật đầu đáp ứng, hắn cũng đưa ra yêu cầu của mình: “Nhưng về chuyện ta học tập tạp tu cận chiến, ta hy vọng ngươi có thể giữ bí mật. Nếu có người hỏi đến, xin nói là giúp ta thử nghiệm cận chiến tạp phiến mới.”

“Được.” Mã Khả Duy Đặc vẻ mặt nghiêm túc, không nhìn thấy kinh ngạc hay nửa điểm mừng rỡ. Hắn liếc mắt nhìn Trần Mộ một cái, bình tĩnh nói: “Tốt lắm, chúng ta bắt đầu. Huấn luyện sẽ có chút ‘gian khổ’ đó.”

Lúc Trần Mộ trở lại căn phòng, hai chân đều bủn rủn. Hắn mệt đến nỗi ngay cả khí lực động một ngón tay cũng không có, hiện tại hắn mới thực sự hiểu được sâu sắc ‘gian khổ’ theo như lời Mã Khả Duy Đặc nói là hàm nghĩa gì. Cả buổi trưa, hắn đều liều mạng luyện tập, lặp đi lặp lại điên cuồng mà luyện tập. Hắn cảm thấy chính mình ngay cả một tia thể lực cuối cùng đều bị Mã Khả Duy Đặc vắt sạch. Hắn cũng không hiểu được tự mình làm sao trở lại căn phòng của mình. Mã Khả Duy Đặc cũng chớp mắt hóa thân làm huấn luyện viên lãnh khốc, khuôn mặt như tảng đá khiến Trần Mộ có chút suy nghĩ chán ghét.

Hắn đã lâu không có tình trạng mệt nhọc như vậy. Từ sau luyện tập kiện thể thao, thể lực hắn một mực tăng lên. Hắn đối với thể lực của mình càng ngày càng có tự tin, song lần này, hắn mới biết, thể lực của mình còn chưa đủ.

Tạp tu cận chiến quả nhiên là một nghề nghiệp gian khổ. Đây mới chỉ là một huấn luyện căn bản, chưa có dính dáng đến vận dụng tạp phiến. Khó trách hiện tại tạp tu cận chiến ít như vậy. Trần Mộ cảm thấy được chỉ sợ tuyệt đại đa số người, đều là bị cường độ huấn luyện như vậy hù dọa mà chạy trốn.

Chưa kịp tắm rửa, Trần Mộ liền ngủ thiếp đi ở trong góc tối. Hắn vẫn nhớ kỹ câu nói kia của ma quỷ nữ là cần quen thuộc trong bóng tối.

Ngủ một mạch gần ba giờ, Trần Mộ mới mở mắt, hắn bị tiếng đập cửa làm cho bừng tỉnh.

Hẳn là Trữ Bằng, hoặc là Trữ Diễm, chỉ có bọn họ mới có thể đến gõ cửa của mình. Hắn cẩn thận bật đèn. Nhìn lướt qua căn phòng, xác định không có thứ gì chướng mắt, mới ra mở cửa.

Ngoài cửa một người xa lạ vẻ mặt tươi cười đang đứng.

“Xin chào. Xin hỏi có phải là Trần Mộ tiên sinh không?” người xa lạ này mỉm cười nói. Khi ánh mắt hắn nhìn thấy vết bầm trên mặt Trần Mộ, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc.

Trong lòng Trần Mộ cảnh giác, đánh giá người xa lạ này một lúc, mở miệng: “Đúng là ta, còn ngươi là...?”

“Ta gọi là Bá Vấn.” người xa lạ này cực kỳ lễ phép giới thiệu bản thân: “Từ lâu ta nghe nói đại danh của Trần Mộ tiên sinh, ngưỡng mộ đã lâu. Tài nghệ chế tạp của ngài cao siêu, Trữ Bằng huynh đệ mỗi lần nói đến ngài, đều khen không dứt miệng.”

Người trước mắt kêu là Bá Vấn này là bằng hữu Trữ Bằng? Mặc dù đối phương luôn mỉm cười, nhìn qua thân thiết cùng vô hại, nhưng Trần Mộ vẫn duy trì một tia cảnh giác. Hắn nhanh chóng chối bỏ suy đoán của mình, cho dù là bằng hữu của Trữ Bằng thì hẳn là Trữ Bằng cũng không liên quan đến chuyện này.

Bất quá đối phương nếu như từ Trữ Bằng biết được căn phòng của mình quan hệ với Trữ gia cũng không đơn giản.

“Ngươi khách khí rồi.” Trần Mộ đáp, ăn nhờ ở đậu, cũng phải để cho một chút mặt mũi cho chủ nhà. So với bạn cùng lứa tuổi, mặc dù Trần Mộ nhìn như chất phác, kì thật kinh nghiệm cuộc sống phong phú hơn rất nhiều.

Bá Vấn vẫn cười ôn hòa như cũ, thong thả nói: “Lần này mạo muội đến phòng thăm hỏi, là vì Bá Vấn có chuyện thỉnh cầu.”

Trần Mộ ầm à một tiếng, liền chờ Bá Vấn nói tiếp.

Bá Vấn hơi chút ngại ngùng: “Ta muốn thỉnh Trần tiên sinh giúp ta chế tạo một tấm tạp phiến cấp ba.”

“Tạp phiến cấp ba?” Trần Mộ cẩn thận nhìn Bá Vấn, yêu cầu của đối phương đúng y dự dự đoán trong lòng hắn. Có thể tới tìm hắn, phỏng chừng cũng chỉ vì chế tạp sao.

“Ân, ta muốn tu sửa loại tạp phiến ba lớp, nhưng hiện tại tấm ba lớp tạp này ta không hài lòng.” Hắn từ trong độ nghi của mình rút ra một tấm tạp phiến, đưa cho Trần Mộ.

Trần Mộ tiếp nhận tạp phiến Bá Vấn đưa cho, nhìn kỹ, nguyên lai là một tấm điệp trùng ba tạp. Điệp trùng ba tạp uy lực mạnh mẽ, nguyên lý của nó rất đơn giản, khiến cho nhiều lớp ba nhận chồng chất vào nhau, vì thế đề cao lực công kích. Trần Mộ kinh ngạc liếc mắt nhìn Bá Vấn một cái, điệp trùng ba tạp uy lực mạnh mẽ, nhưng người sử dụng lại không phải nhiều. Muốn đem nhiều đạo ba nhận chất chồng cùng một chỗ, điều này lực khống chế cảm giác phải phi thường chuẩn xác, khó khăn rất lớn, đây cũng là một trong nguyên nhân nó bị tuyệt đại đa số tạp tu vứt bỏ.

“Điệp trùng ba tạp uy lực tương đối không tồi, ngươi không hài lòng tính năng gì của nó?” Trần Mộ hỏi.

Bá Vấn nghiêm túc nói: “Tần suất, tốc độ nó phóng ra thật sự hơi chậm.”

Đối với lời nói của Bá Vấn, Trần Mộ tương đối đồng ý. Điệp trùng ba tạp bởi vì phải dùng cảm giác đem vài đạo ba nhận chất chồng cùng một chỗ, cho nên thời gian yêu cầu tương đối dài, tần suất tự nhiên cũng chậm lại. Đây cũng là nguyên nhân trọng yếu giới hạn công dụng loại tạp phiến này. Có được có mất, đây là pháp tắc tự nhiên, Trần Mộ cũng không cách nào làm được hai chú ý nầy. Trên đời này, vĩnh viễn không có tấm tạp phiến, có thể thỏa mãn tất cả yêu cầu loài người.

Suy nghĩ một chút, Trần Mộ hỏi: “Ngươi muốn tấm tạp phiến dạng gì?” căn cứ vào hắn cùng Trữ gia có thâm hậu quan hệ sâu nặng, Trần Mộ quyết định chế tạo cho hắn một tấm tạp phiến. Về phần làm đến mức độ nào, phải xem tâm tình của mình.

“Tần suất trung bình cũng được, nhưng uy lực phải ngang ngửa với loại ba lớp, hay nhiều như vậy.” Bá Vấn mỉm cười nhìn Trần Mộ.

Trần Mộ không nói gì, câu nói của Bá Vấn rất chung chung. Vô luận thế nào, tiếp nhận định chế, đối phương yêu cầu càng nghiêm khắc, tương phản càng tốt. Mà yêu cầu hời hợt này, nhưng khó sắp xếp nhất. Tỉ như những châu báu sư, đau đầu nhất đó là “Chỉ cần đẹp mắt là được “Không có yêu cầu đặc biệt gì, chỉ cần cảm thấy thích là được”, nhưng phàm loại khách hàng như vậy, các châu báu sư nhất định phải hết sức cẩn thận, vẫn cứ lằng nhằng để cho bọn họ đem kiểu dáng hoa văn cụ thể ký kết.

Giống như Bá Vấn nói, cái gì mới gọi tần suất trung bình? Cái gì mới gọi uy lực thỏa mãn chứ? Cầu nói này rất huyễn hoặc, tóm lại đúng là khó thể sắp xếp tốt. Bất quá Trần Mộ cũng không chuẩn bị thay hắn chế tạo tạp phiến khác, tùy tiện dùng một tấm tạp phiến sắp xếp lại là tốt rồi.

Tựa hồ xem thấu ý nghĩ Trần Mộ, không chờ hắn mở miệng, Bá Vấn mỉm cười, tung một điều kiện Trần Mộ không cách nào cự tuyệt: “Về thù lao, ta đem biếu tặng Trần tiên sinh một bộ chế tạp bút do Khoát hác phong đại sư chế tạo đắc ý nhất, bộ ‘Nhược thủy’.”

Vẻ mặt Trần Mộ nghiêm trọng hẳn lên. Lần trước tại Đông Vệ học phủ, Tinh viện tổ chức thi đấu chế tạp phần thưởng lớn nhất, đó là danh bút “Đắc trung” cúa Khoát hác phong đại sư. Về Khoát hác phong nhất đại chế bút danh sư này, Trần Mộ sau lần nọ, mới trở nên quen thuộc. Hắn từng đi thăm dò một ít tư liệu về vị chế bút đại sư này.

Bộ bút “Nhược thủy”, hắn mơ hồ có chút ấn tượng. Nó tựa hồ có thể gia tăng thật lớn tính khế hợp giữa tạp mặc cùng tạp phiến, đặc biệt đối tạp mặc lỏng có tác dụng tăng phúc thật tốt. Phải biết rằng, trong tất cả tạp mặc, tạp mặc lỏng thường thấy nhất, cũng tạp mặc sử dung rộng rãi nhất. Điều này cũng khiến cho bộ bút “Nhược thủy” này giá trị thực dụng rất cao, không nghĩ tới lại ở này trên tay vị khách này.

Một bộ chế tạp bút tốt, đối với chế tạp sư mà nói, tác dụng không thể thay thế. Tạp mặc do chế tạp sư tự chế biến, nhưng đối với chế tạp bút, các chế tạp sư lại bất lực. số lượng chế bút sư so với chế tạp sư ít hơn nhiều, mà nhân vật cấp đại sư tựa như Khoát hác phong có thể đạt đỉnh cấp như vậy, chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay.

“Nhược thủy” trân phẩm như vậy, vô số chế tạp sư mơ tưởng cầu mà không được. Hiện giờ đặt trước mặt Trần Mộ, làm sao nói hắn không tâm động? “Nhược thủy” chế tạp bút cấp bậc này, căn bản không mua được.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.