Chương trước
Chương sau
Cũng có vài người không phục, nhưng ai dám phát biểu? Chưa nói đến uy tín. liệu sức mình đủ để chống lại quan niệm đã thâm căn cố đế trong lòng mọi người chưa.

Có thêm hai trăm chiến sĩ, lực lượng doanh thôn mạnh hơn lên. Họ đều là tinh nhuệ chiến sĩ, tính kỉ luật hay lực chiến đấu cá nhân đều rất cao. Hơn nữa là người đã trưởng thành, đối với thu thập vật thực vật, họ rất quen thuộc.

Bọn họ có một kỹ thuật sinh tồn phi thường thần kỳ. Lúc này Trần Mộ mới biết được, vật tư mỗi một đội mang theo đều có hạt giống: Bụi la. Loại mầm màu xám này chỉ cần dùng năng lượng kích hoạt là có thể sinh trưởng rất nhanh, thời gian ngắn là kết trái. Bụi la kì thật là một thực vật kí sinh vào thực vật khác, khi bám vào cây cối. Chúng đoạt lấy dinh dưỡng của chủ thể, trong thời gian ngắn, liền trưởng thành và cho ra quả chín.

Cũng may nơi này không thiếu thực vật, đại thụ nhan nhản khắp nơi. Nhất thời, doanh thôn cây cối chung quanh tất cả đều bị gieo loại hạt màu xám này. Bụi la nhìn qua tựa như có một tầng bụi thủy tinh bao phủ, mỗi mầm có hình hạt đậu màu xanh. có tính chất co dãn như cao su. Được chứa trong chai thủy tinh, khi dùng đều phải sử dụng công cụ, không thể trực tiếp lấy tay cầm.

Trần Mộ lần đầu tiên nhìn thấy mầm bụi la, cảm giác rất tò mò.

Chỉ thấy các chiến sĩ khoét mốt số lỗ cỡ ngón cái trên thân cây, đem mầm bụi la và một khối nguyệt dạ thạch để vào. Tưới nước. Một gốc cây đại thụ, có thể trồng ước chừng mấy trăm mầm bụi la, trong ba ngày là có thể thu hoạch.

Chung quanh cây cối đủ lớn đều gieo mầm bụi la. Hỏi qua Tây Duy Đức Trần Mộ mới biết được, trồng trọt bụi la xưa nay đều là nhiệm vụ của chiến sĩ trưởng thành.

Bụi la là một loại sinh vật có tính nguy hiểm nhất định, do vậy chỉ có người lớn mới có thể tiếp xúc đến chúng nó. Trong thôn đã thật lâu không gieo bụi la vì chúng xâm hại cực kì nghiêm trọng môi trường thực vật, nhưng lại là một loại vật tư chiến tranh có ích lợi nhất định. Nên vẫn phải tồn trữ để sử dụng khi cấp thiết.

Những mầm này vốn có sẵn trong vật tư từ trước nhưng đám tiểu hài làm sao biết được, Mãi khi bọn Tây Duy Đức tới, mới được dùng đến.

Ba ngày sau, Bụi la kết ra quả màu tím lóng lánh. quả Bụi la dinh dưỡng cực cao, có thể dùng ăn, ngoại trừ hương vị tương đối thanh đạm, không khuyết điểm nào khác.

Vấn đề cấp bách nhất trước mắt đã được giải quyết. Trần Mộ thở phào một hơi. Nuôi cơm hai ba ngàn người, là một vấn đề rất lớn. Hắn lúc này mới hiểu được, tộc trưởng sớm đã có chuẩn bị. Chỉ là do không biết cách sử dụng, Trần Mộ một chút kiến thức chiến sĩ bình thường nhất còn chưa từng trải qua. Duy A là chiến sĩ. nhưng thường làm đều là công tác hộ vệ, chưa bao giờ tiếp xúc qua cách trồng trọt bụi la.

Trừ các chiến sĩ lo trồng trọt bụi la, những người khác thì toàn lực đào quặng mỏ. APhương Tác đã dò xét rõ. Nơi này ẩn chứa phong phú quặng mỏ. Không chỉ có kim loại mà còn có mỏ năng lượng! Tin tức này ủng hộ tinh thần mọi người. Có mỏ năng lượng, cũng ý nghĩa là cuộc sống sẽ dễ hơn rất nhiều.

Phòng thí nghiệm đơn sơ đã bắt đầu sản xuất. A Phương Tác chủ yếu không có chế tạo công cụ, mà là chế tạo một ít linh kiện để mâmg cao năng lực phòng thí nghiệm. Tiến độ dù có chậm, nhưng Trần Mộ không can thiệp, phương diện này hắn biết mình không có quyền lên tiếng.

Rất nhanh, bụi la đến lúc thu hoạch! Trên những cành cây to, treo đầy chuỗi chuỗi quả màu tím lóng lánh, mỗi quả to như quả đào, bóng loáng, tản ra một mùi thơm đặc biệt. Thu hoạch Bụi la quả không nguy hiểm, cho nên rất nhiều tiểu hài tử tham gia, bọn họ cũng là lần đầu tiên nhìn thấy loại quả kì lạ như vậy, nhất thời tiếng nói cười vui sướng của trẻ thơ ríu rít trong rừng.

Nhìn vào lỗ nhỏ trên thân cây, Trần Mộ phát hiện rễ bụi la cực kì sung túc, chúng nó bám thật sâu vào thân cây.

- Thật là lợi hại.

Trần Mộ không nhịn được cảm khái.

Tây Duy Đức cười nói:

- Đúng vậy, bụi la đích thật là một loại sinh vật đáng sợ. Bất quá cũng may, nó phải có đủ năng lượng mới có thể kích hoạt, nếu không cả rừng cây sẽ chỉ còn lại có chúng nó.

Hái thử một bụi la quả, nhẹ nhàng dùng sức ngón tay, một tiếng rắc nhỏ, bụi la quả bể vỏ, lộ ra bên trong nhân quả trắng nõn.

- Có thể ăn sống, mùi vị không tồi, nếu như ngọt thêm một ít thì tốt hơn.

Tây Duy Đức ý bảo Trần Mộ nếm thử, nói tiếp:

- Bất quá nếu như mỗi ngày đều ăn, rất nhanh sẽ chán ngán.

Hắn lộ ra vài phần hồi ức:

- Trước kia ta đi ra ngoài làm nhiệm vụ, đều mang theo một hai khối bụi la loại này. Có một lần, ta bị vây hãm trong sơn cốc, nó chính là thứ đã nuôi sống ta.

- Hiện tại nó đang nuôi sống chúng ta. Trần Mộ nói.

“Ha ha” Duy Đức cười:

-Đúng vậy, nó là thứ tốt!

- Còn các thân cây này?

- Đã chết! dinh dưỡng đều bị hút hết, bên trong trừ khô mộc, cái gì cũng không còn. Khô mộc này không còn giá trị gì. Qua một hai canh giờ, ngươi sẽ chứng kiến cây này sụp đổ. Tây Duy Đức lộ ra vẻ hơi tiếc hận. Bọn họ sinh hoạt tại rừng cây, đối thực vật rất cảm tình khác với người thiên du liên bang sinh sống.

Cùng ngày thu hoạch được bụi la quả số lượng kinh người, Nhìn bụi la quả chất đống như núi, Trần Mộ mới hiểu được loại sinh vật này quả cường đại. Tây Duy Đức vẫn cố ý để lại một ít bụi la quả không thu hoạch để làm giống bụi la.

Thành quả đạt được đáng vui mừng, nhưng để trồng bụi la cần có năng lượng, lần gieo trồng này tốn hao cơ hồ tất cả vật tư năng lượng của họ. May mà phụ cận có mỏ năng lượng, nếu không, bọn họ cũng chỉ có thể ăn no một thời gian.

Từ lúc Trần Mộ đem phương pháp thể thao dạy cho bọn nhỏ, bọn họ mỗi ngày đều kiên trì luyện tập. tác dụng cũng dần dần hiển hiện ra, các tiểu hài tố chất thân thể có tiến bộ kinh người. Duy A đối với loại tình huống này gần như chuẩn bị không kịp, liền gia tăng luyện lượng. Làm cho Duy A giật mình, Trần Mộ rất có cảm giác thành công.

Tây Duy Đức đối với việc Duy A nguyện ý đem kỹ năng truyền thụ cho bọn nhỏ phi thường giật mình, tại trong thôn, vô luận là ai muốn theo Duy A học tập kỹ năng, đều đã bị cự tuyệt từ xa. Giật mình nhưng hắn lại mừng rỡ. Duy A thân thủ tại cả trong thôn không người nào bằng, đám hài tử đi theo hắn học tập kỹ năng, tương lai nhất định mạnh mẽ hơn những chiến sĩ! Vạn chờ nhất mạch nhất định mạnh hơn rồi!

Lý Độ Hồng trừ lúc đi theo Duy A học tập, hắn còn nhiều hạng mục phải rèn luyện, đó là rèn luyện cảm giác. Cùng hắn còn có hơn mười hài tử, những đứa trẻ này là đệ tử Trần Mộ trước kia trong phòng thí nghiệm.

APhương Tác rất nhanh hoàn thành ba lần nâng cấp phòng thí nghiệm. Vì an toàn, phòng thí nghiệm bị mang đến trong sơn động chỗ sâu nhất sơn cốc, vật tư toàn doanh thôn mấy ngày này đều vô điều kiện cung cấp cho phòng thí nghiệm. kết quả hồi báo rõ ràng, hoàn thành nâng cấp lần sau phòng thí nghiệm đã có thể sản xuất xuất ra rất nhiều công cụ laser, lập tức đem hiệu suất sản xuất đề cao hơn mười lần.

Doanh địa tiến nhập thời kì phát triển tốc độ cao, cơ hồ mỗi hai ba ngày, doanh thôn liền thay đổi một bộ dáng khác.

Tất cả mọi người tin tưởng, không bao lâu, doanh địa sẽ một lần nữa trở lại cuộc sống như trong thôn trước kia. Mỗi người đều có niềm tin cực lớn, bọn họ trong lòng nhộn nhạo một sự chờ mong cuộc sống tốt đẹp sắp tới.

Đột nhiên, một gã chiến sĩ chạy vội đến trước mặt Trần Mộ, hắn thần sắc lúc này không che giấu được hưng phấn.

- Tiên sinh! Ngài xem, ta phát hiện cái này!

Hắn đưa cho Trần Mộ vật thể trên tay,là một khối vật thể hình dạnh tổn hại. Chung quanh mấy người thấy thế, lập tức đến gần.

Trần Mộ tiếp nhận vật tên chiến sĩ đưa qua, sắc mặt đột nhiên biến đổi! Cùng lúc đó, Bá Vấn Trình Anh một bên cũng đồng thời biến sắc!

- Đây là cái gì?

Tây Duy Đức không nhịn được hỏi, vật phẩm này rõ ràng có dấu vết nhân công chế tạo.

- Là tạp phiến tàn phế!

Trần Mộ giải thích, ánh mắt ngưng trọng, cẩn thận kiểm tra kiện tạp phiến tàn phiến.

- Tạp phiến tàn phiến?

Đám người chung quanh nhất thời nghị luận nhốn nháo, sự thần kỳ của tạp phiến bọn họ đã sớm gặp qua, bất quá trước mắt vật phẩm này cùng tạp phiến Trần Mộ bọn họ sử dụng, khác biệt đến quá xa! Mặt trên loang lổ một chút, một phần mốc meo hư thối rữa nát.

Càng xem Trần Mộ trong lòng càng sợ, tạp phiến này niên đại rất cổ xưa, tạp phiến đã bắt đầu xuất hiện hiện tượng ăn mòn, cấu vân mặt trên tuy lờ mờ nhưng vẫn rõ. Song làm cho hắn khẩn trương là hắn phát hiện, hơn nửa cấu vân trên tạp phiến chính mình chưa từng thấy qua!

Nếu như trước kia, chưa từng gặp qua, đó là chuyện rất bình thường. Nhưng là hiện giờ Trần Mộ đã có thể tự nhiên chế tạo ba sao tạp phiến, thậm chí có thể chế tạo số ít loại bốn sao tạp phiến. Hắn hoàn toàn không nhận ra kết cấu, vậy nói đại khái, đây ít nhất là bốn sao tạp phiến, thậm chí cao cấp tạp phiến.

Bốn sao tạp phiến, trong tạp phiến hệ thống, vô luận như thế nào cũng phải là hạ cấp tạp phiến. Càng huống chi, tạp phiến này niên đại phi thường cổ xưa. Mọi người đều biết, trước kia tạp phiến lý luận không phát triển như hiện tại,thời cổ đại cùng hiện tại càng lại không thể cùng đưa ra so sánh. Bốn sao tạp phiến, tại cổ đại, đã là tạp phiến phi thường cao cấp.

Chẳng lẽ là di vật của cổ đại tạp tu trong sâm lâm?

Nhưng chiến sĩ nọ bồi thêm một câu, lại làm cho Trần Mộ càng biến sắc!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.