Giống như người lạc lối trong bóng đêm chợt nhìn thấy điểm sáng, Trần Mộ trong lòng mừng như điên. Hắn tức đến muốn đánh vào đầu mình, ngày thường rèn luyện sao không biết sử dụng lúc này? Quả thật thực chiến cùng rèn luyện khác nhau xa. Hắn lập tức tập trung tâm trí, thân thể chớp lóe dao động như đồng hồ quả lắc. Nhìn kỹ sẽ thấy thân thể hắn mỗi một lần uốn éo đong đưa rất nhỏ như một làn gợn sóng đi tới.
Áp lực gió bức người đột nhiên giảm đi, cảnh vật chạy lùi cực nhanh, Trần Mộ cực kỳ thoải mái. Sau khi đột phá tốc độ tăng rất nhanh, khoảng cách hai bên nhanh chóng thu nhỏ lại. Người đi đường vô tình nhìn thấy bóng hắn vút qua cũng chỉ tưởng rằng mình hoa mắt.
Phi hành cực tốc trong đêm, Hắn như một con thú săn đêm đang chăm chú quan sát con mồi của mình.
Độ nghi trên tay Tiểu Man đột nhiên vang lên, Nàng mở thông tin tạp, trước mặt bắn ra một đạo ánh sáng.
- Đến Quả đại ca.
Nàng ngọt ngào mỉm cười.
- Ngươi đang ở đâu?
Âm thanh chói tai vang lên.
- Muội đang đến đây, sao vậy? Có chuyện gì sao?
Tiểu Man thắc mắc hỏi. Sắc mặt Đến Quả hơi ngưng trọng, xem như có chuyện. Nàng bất giác ngừng lại, trôi nổi ở giữa không trung. Trên mặt đất Trần Mộ thấy thế, như một con báo, lắc lư hai ba cái liền nhảy vào một chỗ tối. Ẩn trong bóng tối, hắn hết sức cẩn thận khép hờ hai mắt. Hắn không ngờ Tiểu Man
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tap-do/2204565/chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.