- Giải huynh cũng hứng thú với seri tạp phiến sao?
Tổ Trữ ra vẻ vô tư tươi cười:
- Nếu như tiểu đệ không lầm thì Trung Đạt Thư Phủ danh tiếng chế tạo tạp phiến rất cao mà, chẳng lẽ mới hai năm đã cần đến sức lực bên ngoài trợ giúp?
Giải Yến Bạch da tay ngăm đen, mày rậm mắt to, nhìn thô ráp như một nông dân, quần áo cũng cực kì mộc mạc. Ánh mắt hắn trong suốt, thản nhiên, lộ ra ý chí kiên định. Hắn nhếch miệng cười:
- Trung Đạt Thư Phủ làm sao giàu có như quý giáo cái gì cũng có thể mua được.
Trong Lục đại, Liên Bang tổng hợp học phủ tuy lịch sử hình thành ngắn nhất nhưng tài lực đứng đầu, bọn họ luôn luôn thích lấy tiền tài mở đường, cho nên thường xuyên bị đệ tử các học phủ còn lại châm chích là trọc phú.
- Ủa, vậy Giải huynh đến đây để giải trí?
Tổ Trữ cười khẩy nói, không đợi Giải Yến Bạch trả lời, hắn nhìn vị nữ tử đồng hành, mở miệng hỏi:
- Còn chưa kịp thỉnh giáo phương danh phu nhân, thật sự thất lễ!
Tổ Trữ cực kỳ phong độ hành lễ tạ lỗi.
Vị phu nhân lạnh nhạt cười:
- Tổ thiếu gia quá khách khí. Ta là Liên Chi.(* Đúng ra là Chi Liên nhưng mình cảm thấy nó ngược ngược ghi ra là Liên Chi nghe thuận hơn)
- Liên Chi phu nhân!
Tổ Trữ biến sắc, thất thanh kinh hô, bên cạnh hắn sắc mặt Bắc Đông cũng khẽ biến, càng thêm âm trầm.
Liên Chi phu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tap-do/2204527/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.