Chương trước
Chương sau
Nhữ Thu theo Trần Mộ đi vào chế tạp thất, càng đi trong lòng càng là khâm phục. Phòng chế tạp chất đống các loại dụng cụ đều hoàn toàn mới, hẳn là vừa mới mua không lâu. Những dụng cụ này tại thành thị không dễ có, nhưng điều này chỉ đúng đối với chế tạp sư bình thường mà thôi.

Đối với Tào Đông là đại sư có thể chế tạo seri tạp phiến, lại chỉ ở trong một gian chế tạp thất bình thường như vậy, thật sự làm cho nàng phi thường bất ngờ. Quy cách chế tạp thất như vầy, tại Tư Nguyên học phủ tùy ý có thể thấy được, bình thường chỉ là nơi đệ tử thực tập.

Trong ý nàng Trần Mộ là nhân vật cấp đại sư, hẳn là ngồi ở trong loại phòng chế tạp hàng đầu, có nhân viên trợ tá rất nhiều, hưởng thụ ánh mắt mọi người tôn kính ngưỡng mộ. Mà không phải là một phòng thí nghiệm bình thường đến không thể bình thường hơn, cô độc một người yên lặng công việc.

Nàng rất muốn hỏi, seri tạp phiến có phải được chế tạo ở đây hay không.

Trần Mộ cũng không cảm thấy chế tạp thất này có chỗ nào keo kiệt. Đây là điều mà hắn đến bây giờ mới gặp qua, lần đầu tiến vào chế tạp thất, rất nhiều dụng cụ mà hắn tên còn kêu không được. Mà loại thản nhiên cùng thần sắc tự nhiên, trong mắt Nhữ Thu liền thành biểu hiện tự tin.

Còn biết nghĩ gì, người ta có thể trong hoàn cảnh gian khổ như thế, chế tạo ra seri tạp phiến chấn động liên bang. Mà nàng bản lĩnh nông cạn như thế, lại chiếm cứ một chế tạp thất tốt nhất Tư Nguyên học phủ, làm nàng không khỏi cảm thấy một tia xấu hổ.

Bởi nguyên do như thế, thần thái nàng lúc này lộ vẻ cung kính, bước theo sát phía sau Trần Mộ.

Những dụng cụ này vừa mới chuyển lại đây, Trần Mộ còn chưa kịp sắp xếp, cho nên chế tạp thất có vẻ khá bừa bộn. Hắn vừa mới thí nghiệm ra một điểm ngoài ý muốn, trong góc còn một đống hỗn độn.

Ánh mắt Trần Mộ rơi vào bán thành phẩm trên bàn, nhất thời không dời khỏi. Toàn bộ đầu óc đều là phương án kia chiếm lĩnh, bán thành phẩm trên bàn là thành tích của hắn tới giờ. Nhưng bán thành phẩm này, quy cách Trần Mộ cần đến, còn rất kém.

Ngồi vào hắn rất nhanh liền lâm vào suy nghĩ, quên cả Nhự Thu một bên.

Nhữ Thu tay chân rất nhanh nhẹn, hơn nửa canh giờ, chế tạp thất nho nhỏ liền sáng sủa hẳn lên. Nhữ Thu đã sớm chú ý tới Trần Mộ đang cau mày vắt óc suy nghĩ, nàng có chút tò mò, vấn đề gì có thể làm khó một đại sư như vậy chứ?

Nàng lặng yên đi tới bên cạnh, liếc mắt nhìn tạp phiến trên bàn.

Chỉ liếc mắt một cái. Nàng liền bị tạp phiến này thu hút. Nàng xem ra đây chỉ là bán thành phẩm. Là tạp phiến chưa hoàn thành. Song đã hoàn thành một số bộ phận, đại bộ phận đều là loại kết cấu nàng chưa bao giờ gặp qua. Kết cấu này phi thường quen thuộc, nhưng chỉ loáng thoáng nhớ ra. Trên Tạp phiến kết cấu rất xa lạ, nhưng liên tục làm cho nàng có một cảm giác quen thuộc.

Không thể phủ nhận, Nhữ Thu phải có chỗ đặc biệt mới được chỉ định kế tục chế tạp phân viện phân viện trưởng. Nàng mặc dù không học qua lý luận trù, nhưng lại mơ hồ có điều ngộ ra, đủ thấy nàng tại phương diện chế tạp ngộ tính rất cao.

Kết cấu cũng không quá phức tạp. Nhưng lại làm cho nàng cảm thấy rất thâm ảo. Rõ ràng nhìn không biết. Rồi lại phảng phất có điều ngộ ra. cảm giác mâu thuẫn vô cùng đan vào nhau, mặt Nhữ Thu càng xem càng trắng bệch.

Nàng đã bị thu hút hoàn toàn! mặc dù nàng mới học tập chế tạp trong thời gian rất ngắn. Nhưng nói về sự chuyên chú này ngay cả Tiêu Tư cũng phải động dung, mà cũng là nguyên nhân Bội phu nhân lựa chọn trúng nàng làm đệ tử duy nhất.

Chỉ là năng lực của nàng chưa đủ để hiểu kết cấu này, do ngộ tính của nàng thần kỳ quá cao, nên bất tri bất giác tâm lực địa tiêu hao đã vượt qua khả năng thừa nhận, đây cũng là tại sao sắc mặt của nàng trở nên tái nhợt.

- Năng lượng trong thân thể bất đồng làm sao có thể liên tục truyền đi đây?

Trần Mộ vô thức thì thào.

Đây là vấn đề lớn nhất hắn gặp phải, đem công kích chia làm mấy bộ phận, mấu chốt nhất trong lúc đó, là làm sao đem các bước liên kết với nhau, làm cho năng lượng trong bọn họ trót lọt truyền qua.

Thanh âm Trần Mộ không lớn, nhưng trong chế tạp thất vắng lặng rõ ràng vô cùng.

Nhữ Thu cả kinh, nhất thời tỉnh táo lại, nghe được Trần Mộ nói những lời này, nàng vô thức trả lời:

- Năng lượng đồng tần số có thể truyền lại a.

Vừa nói ra, nàng nhất thời cảm thấy xấu hổ. Trời ạ! Chính mình lại đưa ra một câu trả lời nhập môn đơn giản thường thức nhất cho một đại sư.

Không biết là có sỉ nhục đại sư không? mặt Nhữ Thu thêm tái nhợt, đặc biệt nhớ đến kết cấu mới vừa rồi, loại xấu hổ này càng thêm mãnh liệt. Chính mình xem không hiều cấu vân tạp phiến của người ta, lại dám mở miệng chỉ điểm một câu thường thức như vậy.

Nhữ Thu ước gì trên mặt đất có một lổ để chui xuống.

- Năng lượng cùng tần số?

Trần Mộ thì thào, con ngươi đột nhiên lóe hào quang. Năng lượng cùngtần số có thể truyền đi? Trần Mộ tính toán ra kết quả rất nhanh, theo như lời Nhữ Thu năng lượng cùng tần số có thể truyền đi là chính xác! Đột nhiên, thoáng cái tất cả vấn đề đều trở nên thông suốt, trong lòng hắn nhất thời sinh ra một cỗ xúc động mãnh liệt.

Đúng là trong xúc động loại này, hắn điên cuồng cắm đầu vào trong công việc trong.

Trước khi tiến vào trạng thái này, hắn còn thầm than thở, quả nhiên không hổ là cao thủ của Tư Nguyên học phủ, thuận miệng một câu liền chỉ rỏ mấu chốt! Lợi hại! Hắn hoàn toàn không có để ý tới Nhữ Thu đang xấu hổ ở một bên.

Trần Mộ cùng với chế tạp sự được đào tạo bài bản khác nhau chỗ này. Bởi vì không được giáo dục có hệ thống, hắn có khuyết điểm hết sức nghiệm trọng về trụ cột chế tạp, cũng làm cho hắn thường thường bí lối trước một số vấn đề thường thức. Mà đối với chế tạp sư bình thường lĩnh vực gian sâu vô cùng khó như lên trời chính là ưu hóa cùng xếp đặt, lại là lĩnh vực hắn am hiểu nhất.

Tỉ như Nhữ Thu khi chế tác, khó khăn lớn nhất đó là làm sao cho năng lượng khống chế cùng tân số. Nhưng việc này đối với Trần Mộ giống như là chuyện đương nhiên, hắn có ít nhất năm loại phương pháp giải quyết yêu cầu này.

Vấn đề căn bản được giải quyết, công việc tiến triển rất nhanh. Hiện tại hắn đối mặt đều là một số chi tiết nhỏ, không quá khó khăn, chỉ cần có đủ thời gian, hắn có thể hoàn thành chúng nó dễ dàng.

Vì vậy, Nhữ Thu liền chính mắt thấy đại sư ngang tuổi nàng, công việc điên cuồng ra sao.

Trong lúc này, La Dữu thành hoàn toàn hỗn loạn. Mà động thái này, không chỉ ảnh hưởng trong La Dữu thành, mà lan rông trên toàn liên bang.

Trung Đạt Thư Phủ và Liên Bang tổng hợp học phủ đồng thời phát biểu kích liệt đả kích hành vi độc ác của Pháp Á. Cơ hồ cùng lúc phát biểu, các cứ điểm của Pháp Á liền bị Trung Đạt Thư Phủ và Liên Bang tổng hợp học phủ liên hợp đả kích, tổn thất thảm trọng!

Mà căn cứ của Pháp Á tại La Dữu thành cũng bị hủy diệt, nghe nói ngay cả Đến Quả cũng trọng thương. Cơ hồ chỉ trong một đêm, thế lực của Pháp Á tại La Dữu thành đã bị nhổ tận gốc. Vì để đảm bảo an toàn, Trung Đạt Thư Phủ và Liên Bang tổng hợp học phủ tăng thêm vào lực lượng vào trú tại La Dữu thành.

Bốn học phủ còn lại đồng thời phát biểu chê trách hành động của Pháp Á. Nhưng là bọn họ cũng chỉ chê trách mà không có bất cứ động tĩnh nào vì bọn họ chọn thế bàng quan.

Nếu bốn trường kia không có động tĩnh gì, sẽ không có ai dám động. Lục đại tùy tiện đều là cự đầu, càng huống chi lần này là hai nhà liên thủ.

Nhưng là người sáng suốt cũng biết, thế cục liên bang theo hành động lần này của Pháp Á đã đi vào bước ngoặt. Đã bao nhiêu năm nay, không người nào dám khiêu khích lục đại quyền uy như thế. Mà cũng đã bao nhiêu năm, lục đại chưa bao giờ từng có phản ứng quá khích như thế.

Hoặc là tiếp tục duy trì truyền thống cơ cấu lục đại quyền lực, nghĩa là quyền lợi lục đại gặp phải sự khiêu chiến trước nay chưa từng có? Nó sẽ phát sinh biến hóa ra sao? Nếu như đúng thì sẽ phát sinh biến hóa gì?

Khi bị Trung Đạt Thư Phủ và Liên Bang tổng hợp học phủ liên hợp đả kích, Pháp Á lui vào ẩn núp. Vô số người nghi hoặc, bọn họ không rõ, Pháp Á tại sao làm làm ra hành vi ngu xuẩn như vậy.

Mà lúc này, đột nhiên bộc phát một đại sự khác, hoàn toàn đem tình hình đảo lộn!

Tây Thắng khu mười ba nhà liên minh đột nhiên tấn công Bạch Đông khu, trong ba ngày ngắn ngủi chiếm lĩnh hơn nữa Bạch Đông khu. Tất cả chứng cớ đều cho thấy, đây là một hành động có dự mưu có kế hoạch.

Nếu như lần trước Đông Hành khu xảy cục bộ chiến tranh làm cho cả liên bang chấn động, nhưng trận chiến lần này ảnh hưởng còn vượt xa lần trước.

Bởi vì cơ hồ tất cả mọi người biết, Tây Thắng khu là địa bàn của Mạc Doanh, mười ba nhà liên minh này cũng là do thế lực này tổ chức. Mà Bạch Đông khu lại là phạm vi thế lực truyền thống của Sương Nguyệt Hàn Châu. Trận chiến này trên thực tế là trận chiến giữa Mạc Doanh và Sương Nguyệt Hàn Châu.

Lục đại đều liên can! Tin tức này làm cho rất nhiều người sợ ngây người.

Sương Nguyệt Hàn Châu tự nhiên cũng không để im, bọn họ tại Bạch Đông khu thế lực hùng mạnh thâm căn cố đế. Liên minh mười ba nhà rất nhanh gặp lực cản cường đại, sau khi phục hồi tinh thần lại Bạch Đông khu phản kích khiến ngay cả bọn họ đều cảm thấy lạnh lùng.

Hai bên giao chiến đều là một trong lục đại, mà Trung Đạt Thư Phủ và Liên Bang tổng hợp học phủ hai nhà liên thủ đánh cho Pháp Á không ngóc đầu dậy nổi, có năng lực điều đình dừng chiến chỉ có Tinh Viện cùng Khổ Tịch tự vốn thường hay không màng thế sự. Không ngoài dự liệu, Tinh Viện cùng Khổ Tịch tự đồng thời phát biểu hy vọng ngưng chiến và sau khi phát biểu liền bảo trì trầm mặc.

Tóm lại, cả liên bang thế cục thoáng cái khẩn trương lên, rất nhiều địa phương quyết định hạn chế lưu thông những đội ngũ đông đảo.

Mà lúc này, Trần Mộ rốt cuộc cũng ra khỏi chế tạp thất.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.