Đoàn người cứ tiếp tục đi về phía trước không hề dừng lại.
Con đường này, đúng ra cũng không thể gọi là con đường, vì mọi nơi mọi người đi qua nhìn với các nơi khác không có bất cứ gì khác nhau. Nhưng Ba Cách Nội Nhĩ tựa hồ đối với nơi này phi thường quen thuộc, thậm chí không cần trang bị phụ trợ vẫn thoải mái phân biệt ra phương hướng.
Hắn biết nơi nào có nguồn nước, nơi nào sẽ có huyệt động, bộ dáng tư tin không thể không hoài nghi, người này trước kia thật sự đã sống qua nơi này. Hề Bình thường xuyên dùng chuyện này trêu ghẹo hắn, bất quá Ba Cách Nội Nhĩ ngôn ngữ luôn luôn tỏ ra khinh thường những tạp tu rừng cây.
- Bọn họ rất yếu sao?
Trần Mộ kì quái hỏi. Theo hắn thì có thể sinh tồn trong rừng cây vậy hẳn là có vài phần thực lực mới đúng.
Ba Cách Nội Nhĩ không cho là đúng nói:
- Những người này thực lực cũng không yếu, hơn nữa cũng quả thật có cao thủ. Nhưng chỉ là một đám ô hợp, khi gặp phải quân chính quy chỉ có ăn cám.
Ánh mắt tựa hồ như hắn hiện tại đang chỉ huy nghiễm nhiên là một chi đội quân chính quy.
Ngay sau đó, Ba Cách Nội Nhĩ vuốt cằm, trầm ngâm nói:
- Chúng ta có thể cân nhắc chiêu mộ ở nơi đó mấy tên. Tại từng trụ sở tổng hội những tiểu tử kia cũng rất có ý tứ. Bất quá muốn mời chào bọn họ thật là khó khăn.
Đội hình đi tới tốc độ rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tap-do/2204418/chuong-300.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.