Lỡ chạy xa rồi...chạy thêm tí nữa..có sao đâu; ngày mai chúng ta sẽ thấy hàng xóm chúng ta điên cuồng chạy vượt lên như...ma đuổi..he.he.hehehehe
- Nguyên liệu, nhưng chúng ta chỉ cần loại cao cấp. Nếu có một ít thứ các ngươi không cách nào xác định, cũng có thể lấy ra. Mặt khác…..
Hề Bình liếc nhìn Ba Cách Nội Nhĩ:
- Nếu có tạp giới không tồi, cũng có thể lấy ra nhìn một chút.
Tiêu tiểu thư thản nhiên cười:
- Được, xin chờ một chút.
Sau một lúc lâu, thủ hạ đưa tới một huyễn tạp. Tiêu tiểu thư nhẹ nhàng duỗi ngón tay phát ra tạp ảnh trong truyền phát tin trước mặt đám người Trần Mộ.
Trước mặt mọi người lập tức xuất hiện một loạt danh sách, tùy ý chấm vào một trong số đó, liền phát ra tham số chi tiết về tài liệu này.
Ngoài Tiêu tiểu thư dự liệu chính là, người tuyển danh sách không phải là Hề Bình kinh nghiệm phong phú vô cùng, mà là chủ nhân tuổi trẻ của bọn họ.
Rất ít có chủ nhân tự mình đến chọn lựa hàng hoá, đây là một công việc đòi hỏi cực kỳ kinh nghiệm, càng huống chi vị chủ nhân này tuổi vẫn còn trẻ. Trừ phi vị chủ nhân này có sở trường đặc biệt về phương diện này.
Am hiểu phương diện tài liệu? Chẳng lẽ hắn là một vị chế tạp sư? Chỉ có chế tạp sư mới có thể quen thuộc tài liệu như thế.
Tiêu tiểu thư vốn thông minh, nên trong đầu hiện lên ý niệm ăn khớp với sự thật như thế.
Bất động thanh sắc, nàng âm thầm chú ý xem Trần Mộ tuyển qua tài liệu.
Đều là cao cấp tài liệu! Phát hiện này làm cho nàng trong lòng kinh hoàng, nếu như mình đoán đúng, vị chủ nhân tuổi trẻ này nhất định là một cao cấp chế tạp sư!
Có gì giá trị hơn một cao cấp chế tạp sư ở chỗ này?
Thương hội tốn hao rất nhiều ở chỗ này kiến tạo một trụ sở thôn quê, có thể đạt được rất nhiều tài liệu cao cấp. Nhưng bọn họ đến giờ chưa thể chiêu mộ được một vị cao cấp chế tạp sư. Kì thật bọn họ lúc ban đầu chính là tìm không được điểm đặt chân trong thành thị, nên dứt khoát đến thôn quê, thành lập một tòa thôn quê trụ sở.
Bọn họ bằng vào số cao cấp tài liệu có được dần dần tại phụ cận mấy thành thị mở ra thương hiệu, nhưng nếu có một vị chế tạp sư xử lý số tài liệu trên tay bọn họ, lợi nhuận trong đó đủ để làm người khác đỏ mắt.
Chỉ là cao cấp chế tạp sư vốn là tư nguyên rất hiếm, dù là thế lực nào ở thành thị đích cũng không đủ hấp dẫn nhân tài cao cấp như vậy. Nên không có cao cấp chế tạp sư nào nguyện ý đến địa phương hoang vu nguy hiểm này để phát triển.
Thương hội thậm chí đã chuẩn bị một số chế tạp sư chuyên dùng dụng cụ để thay thế, nhưng các dụng cụ này đến nay vẫn nằm trong kho hàng. Chưa bao giờ động đến.
Động tác Trần Mộ rất nhanh, hắn mặc dù không có trải qua bồi dưỡng hệ thống tài liệu học, nhưng cũng có phương pháp của riêng mình.
Tài liệu hắn có thể sử dụng được cũng không nhiều, trên thực tế, trong các toa trên xe vận chuyển có không ít tài liệu cao cấp. Ngược lại là trong số tài liệu không rõ này, có vài hạng thu hoạch không tồi.
Động tácTrần Mộ thuần thục như mây trôi nước chảy, càng làm cho Tiêu tiểu thư thêm khẳng định suy đoán của mình là đúng.
Ba Cách Nội Nhĩ xem tạp giới, trơn tròn hai mắt:
- Di, không tệ. Các ngươi lại có chế thức tạp giới của quân đội, xem ra đường mòn buôn lậu này không có hoang phế a.
Tiêu tiểu thư nở nụ cười mê người:
- Xem ra vị tiên sinh này rất quen thuộc đường nhỏ a, còn chưa thỉnh giáo đại danh tiên sinh? Thật sự là thất lễ!
- Giọng nói Tiêu tiểu thư thật sự rất mê người! Ta gọi là Ba Cách Nội Nhĩ, trước kia trên con đường này, không người nào không biết không người nào không hiểu!
Ba Cách Nội Nhĩ mê đắm nhìn tiêu tiểu thư, vỗ ngực phanh phách.
Cát Phu Tư chán ghét nhìn Ba Cách Nội Nhĩ. Không người nào không biết không người nào không hiểu? Tại sao mình không nghe nói qua?
- Ồ. Giá này cũng không tệ lắm, đồ dùng của quân đội, chắc chắn là đáng giá.
Ánh mắt Ba Cách Nội Nhĩ thẻm thuồng nhìn xoáy vào làn da trắng như tuyết lộ ra sau cổ áo. Hề Bình quay đầu nhìn đi chỗ khác, trên mặt hiện rõ dòng chữ
“ Ta không quen biết hắn.”
Dưới ánh mắt sỗ sàng của Ba Cách Nội Nhĩ, Tiêu tiểu thư vẫn thản nhiên, trên mặt thủy chung nhàn nhạt mỉm cười:
- Ba Cách Nội Nhĩ tiên sinh quả nhiên là chuyên gia, tệ thương hội giá cả thường hay hợp lý. Lấy chân thành đối với người.
- Lấy chân thành đối với người, Ô, ta thích nhất! Tiêu tiểu thư, ngươi không biết, ta đây là người thành thật nhất từ trong tới ngoài a!
Ba Cách Nội Nhĩ càng tiến gần, ánh mắt cũng không tự chủ như muốn đi xuống.
Tiêu tiểu thư thần sắc không thay đổi. nhích người tựa như ngồi lâu mệt mỏi, trực tiếp đem ý đồ của Ba Cách Nội Nhĩ giết chết trong trứng nước, cười duyên nói:
- Vậy Ba Cách Nội Nhĩ tiên sinh cần phải hảo hảo chiếu cố chúng ta làm ăn nga.
- Được mà, được mà.
Ba Cách Nội Nhĩ liên tục gật đầu, ánh mắt không rời gương mặt Tiêu tiểu thư nửa giây, miệng nói:
- Hách tháp.
- Có mặt, lão đại.
Hách tháp bước ra khỏi hàng.
Ba Cách Nội Nhĩ thần sắc mê say nhìn chằm chằm tiêu tiểu thư, nhưng tay lại chỉ vào huyễn tạp trước mặt mình:
- Ngươi chọn ra một ít, nhanh tay lên.
- Vâng.
Hách tháp trả lời ngắn gọn. Lập tức cúi đầu chọn lựa.
- Hộ vệ của Ba Cách Nội Nhĩ tiên sinh thật sự là huấn luyện quá tốt. Người ta lần đầu tiên nhìn thấy tạp tu hộ vệ kỉ luật nghiêm cẩn như thế. Ngài quả thật là lợi hại!
Đôi mắt đẹp của Tiêu tiểu thư lấp lánh.
- Được mà, được mà!
Ba Cách Nội Nhĩ mê đắm, vẻ mặt say mê. Hồn nhiên quên cả bản thân.
- Tốt lắm. Lấy vài loại này đi.
Trần Mộ ngừng tay, sau đó đem danh sách tài liệu lựa chọn trúng đưa cho Hề Bình. Mà vừa vào lúc này, Hách Tháp cũng mở miệng:
- Lão đại, tuyển xong rồi.
Kết quả cuối cùng tập hợp đến phiên Hề Bình, công việc định giá, không ai quen thuộc hơn hắn. Hề Bình liếc mắt một cái, trong lòng liền đáp án.
- Tiêu tiểu thư, đây là vật phẩm chúng ta tuyển ra, ngài báo một giá cả đi.
Hề Bình cầm danh sách đưa tới tay Tiêu tiểu thư.
Tiêu tiểu thư tiếp nhận danh sách, nhìn lướt qua rất nhanh, chưa tới nửa sau một lần nữa ngẩng đầu.
- Tài liệu giá là năm trăm vạn âu địch, về phần tạp giới, do vì có gốc gác từ quân đội nên không thể nào rẻ hơn, giá là tám trăm vạn âu địch.
Tiêu tiểu thư vẫn tười cười mê người.
Trên mặt Hề Bình hiện lên một tia dị sắc.
Cái giá này...... Thật sự quá thấp! Hề Bình từng nắm nhiều loại tài liệu không kể xiết, số tài liệu này tại thành thị, giá trị chừng hai ngàn vạn, còn chưa kể vài loại tài liệu không biết tên. Tạp giới của Quân đội trên thị trường buôn lậu, giá cả càng cao, những tạp giới này không có một ngàn năm trăm vạn căn bản không cầm được.
Trên đời này, không có bữa cơm trưa nào miễn phí, lão luyện viêc thương trường, Hề Bình tự nhiên rất hiểu được điểm này. vẻ mặt hắn trở nên cẩn thận:
- Cái giá này, quý thương hội đâu có lợi bao nhiêu. Ta nghĩ, Tiêu tiểu thư nhất định còn có ý nghĩ khác, nếu không ngại xin nói ra, mọi người có thể thảo luận.
Khóe miệng Tiêu tiểu thư thoáng hiện lên một nụ cười vô hại:
- Hề tiên sinh quả nhiên là hiểu người. Đích xác, giá này đối với tệ thương lỗ lã không ít. Cho nên, ta có mấy đề nghị nho nhỏ.
- Nho nhỏ đề nghị? Aa, chỉ sợ Tiêu tiểu thư đề nghị sẽ không nhỏ.
Hề Bình đăm chiêu nói.
Trần Mộ tò mò nhìn hai người, loại kỹ xảo này hắn xem ra hết sức thâm ảo khó học. Hắn sẽ rất khó học được loại kỹ xảo nói chuyện này, nhưng ở một bên lắng nghe, thật ra cũng có ý tứ.
Tiêu tiểu thư nhẹ nhàng cười hai tiếng, thu ba lưu chuyển, gương mặt tinh xảo, lơ đãng mang theo vài phần quyến rũ.
- Yêu cầu nho nhỏ thứ nhất là đối với những loại tài liệu không nhận ra này, hy vọng quý chủ nhân thoáng giảng giải một chút, như vậy lần sau chúng ta gặp, cũng không trở thành người mang bảo châu mà không tự biết.
Ánh mắt Hề Bình nhì Trần Mộ, chuyện này phải do ông chủ quyết định. Trần Mộ trầm ngâm chỉ chốc lát, rồ gật đầu, đây cũng không phải chuyện gì ép buộc.
Hề Bình hiểu ý, ánh mắt chuyển hướng nhìn Tiêu tiểu thư:
- Vậy đề nghị nho nhỏ thứ hai là gì?
Có chuyện tốt, tiêu tiểu thư tâm tình vui vẻ, càng thêm kiều diễm động lòng người:
- Đề nghị nho nhỏ thứ hai có thể có chút mạo muội. Nếu như ta đoán không sai, chủ nhân các hạ nhất định là một vị cao cấp chế tạp sư! Ta muốn thử xem, có thể cùng các hạ đạt thành một giao dịch hay không.
Hề Bình biến sắc, đối phương lại có thể liếc mắt một cái nhìn ra thân phận chế tạp sư của chủ nhân, quả thực lợi hại! Đương nhiên, nàng đánh giá cấp bậc của chủ nhân có điều sai sót, tại trong lòng Hề Bình và Ba Cách nội nhĩ, ông chủ là đại sư chế tạp sư.
- Giao dịch gì?
Ngữ khí Hề Bình vẫn bình tĩnh, nhưng thần sắc hết sức thận trọng.
Tiêu tiểu thư thản nhiên nói:
- Ta hy vọng có thể mua được một nhóm tạp phiến tốt, tốt nhất đều là bốn sao, đương nhiên, nếu như một ít ba sao tạp phiến tính năng xuất sắc cũng có thể. Về phần phương thức thanh toán thì bằng âu địch, nếu như các ngươi muốn tài liệu hoặc vật phẩm gì khác, cũng có thể. Về phần phương diện giá cả, xin yên tâm, nhất định sẽ không làm cho các vị lỗ lã.
Nàng cười thần bí:
- Những cái đuôi bám theo đội ngũ các vị, ta đã thay các vị xóa đi, xem như tệ thương hội có một ít thành ý nho nhỏ đi.
Mọi người rùng mình, Hưu tư thương hội này lực lượng phụ cận quả nhiên không phải bình thường.
Ánh mắt Hề Bình không thể lại một lần nữa chuyển tới ông chủ, chuyện này quyền quyết định vẫn do ông chủ.
Trần Mộ suy nghĩ một chút, lắc đầu:
- Thật sự xin lỗi, chúng ta sẽ không dừng lại ở chỗ này thời gian quá dài, nghỉ ngơi hai ngày sẽ rời đi.
Nơi này cũng không nên ở lâu, hơi chỉnh đốn xong bọn họ liền muốn rời đi. Cần nhanh chóng tiến vào thiên đông lý khu mới là lựa chọn tốt nhất. Nếu như đáp ứng giao dịch này, ai biết sẽ chậm trễ bao lâu?
Hề Bình lắc đầu:
- Rất xin lỗi, chúng ta không tài nào đáp ứng. Chúng ta vẫn theo thị trường để mua bán đi.
Tiêu tiểu thư không che giấu vẻ thất vọng, ánh mắt nàng sáng quắc nhìn chằm chằm Trần Mộ:
- Các hạ không thể cân nhắc một chút sao, nếu như là phương diện giá cả, ta nghĩ chúng ta nhất định sẽ làm cho ngài hài lòng.
Trần Mộ nhìn thẳng đối phương cười xin lỗi:
- Tiêu tiểu thư, thật sự xin lỗi, không phải vì tiền bạc.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]