Lưới điện đã chạm đến quần áo hắn, một làn khói bốc lên. Một góc áo bị lưới điện chạm phải lập tức hóa thành tro bụi.
Không còn thời gian, hắn không có thời gian để thử nghiệm vài loại kết cấu khác, một giây tiếp theo. Không. Có lẽ chỉ cần nửa giây, hắn cũng sẽ như góc áo kia. Hóa thành tro bụi.
Trước mắt mọt vật tựa hồ thoáng cái trở nên thong thả.
Cảm giác bị nguy hiểm kích thích. Điên cuồng mà vận chuyển, tốc độ cực nhanh trước giờ chưa từng có, nhưng thật là thần kỳ, tâm cảnh Trần Mộ bình tĩnh đến cực điểm. còn muốn bình tĩnh hơn khi trong nước bế khí rèn luyện cảm giác.
Giống như người đứng xem bên ngoài. Tỉnh táo đánh giá kỹ mọi chuyện chính mình đang tao ngộ. Nhưng trên thực tế, hiện tại chính mình gặp nguy hiểm gấp mấy lần, phải nói là trăm lần hơn so với khi rèn luyện cảm giác dưới đáy nước.
Bùng! Cảm giác dường như đã xảy ra biến hóa, chung quanh nhất thời chợt rõ ràng lên rất nhiều.
Hắn thậm chí cảm nhận được kết cấu của từng sợi trong lưới điện cơ hồ sắp áp đến khuôn mặt của hắn. Từng phân đơn vị đều rất rõ ràng.
Trần Mộ lại không nhịn được cười khổ. Ai có thể nghĩ đến. Chính mình tại một khắc tử vong cuối cùng cảm giác lại đột phá! Càng làm cho hắn cười khổ chính là. Cảm giác đột phá nhưng đối với hắn không có một tia trợ giúp.
Đột nhiên, nét cười ngưng lại trên mặt hắn.
Màn ánh sáng hổ phách chắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tap-do/2204402/chuong-309.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.