Dã thú tại Thiên đông lý khu có thể sinh ra và sử dụng năng lượng, điều này làm cho Trần Mộ cảm thấy rất giật mình. Trong suy nghĩ của hắn, dã thú đều là dựa vào thân thể cường hãn để chiến đấu cùng nhân loại. như song câu thú khi trước hắn từng gặp phải, da ngoài thật dầy, thân thể cường hãn, dù là cao cấp tạp tu khi gặp phải cũng là chuyện cực kì phiền phức.
Song loại hi điểu này lại có thể sử dụng năng lượng, nghĩa là chúng nó thực sự nguy hiểm.
- Còn dã thú nào có thể sử dụng năng lượng?
Trần Mộ đột nhiên mở miệng hỏi.
- Sử dụng năng lượng? Rất nhiều dã thú đều có thể a!
Bố Luân Đốn sửng sốt, đây là lần đầu tiên thiếu niên này mở miệng với hắn. trong ấn tượng hắn, vị này thiếu niên cơ hồ chưa bao giờ mở miệng. Hơn nữa không riêng gì hắn, cái gả ôm con chó béo bên cạnh hắn, cũng chưa từng nói một lời.
Trần Mộ hết sức lo lắng,nhận định sự nguy hiểm của thiên đông lý khu trong lòng hắn lập tức tăng cao. Từ khi bọn họ tiến vào thiên đông lý khu, đây là lần đầu tiên gặp phải dã thú tập kích. Trước bọn họ còn tưởng rằng thiên đông lý khu là thiên đường, hiện tại xem ra, chỗ này nguy hiểm hơn xa phổ cư khu.
Ít nhất, tại phổ cư khu, Trần Mộ không gặp phải sinh vật cường đại như thế.
Mọi người sắc mặt cũng không tốt, Ba Cách Nội Nhĩ như thế, Tiếu Ba cũng như thế.
Đem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tap-do/2204390/chuong-315.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.