Hai ngày sau, Sau khi Tô Lưu Triệt Nhu đo lại nồng độ hơi độc trong không khí của sơn cốc và xác định không còn ảnh hưởng đối với cơ thể con người, mọi người mới một lần nữa tiến vào sơn cốc.
Sơn cốc vốn bao phủ toàn tuyết giờ diện mục toàn bộ thay đổi, bên trong sơn cốc khắp nơi đều cháy đen, la liệt xác tuyết tia trùng bị nhuộm xanh, nhìn qua rất là dọa người. Dù là thân kinh bách chiến nhưng đám tạp tu thấy cảnh này, cũng nhịn không được biến sắc.
Nhưng động tác bọn họ phi thường nhanh chóng, bọn họ cũng minh bạch. Trong một thời gian dài sắp tới nơi này sẽ là nơi bọn họ sinh sống.
Vụ nổ lịch liệt làm thay đổi địa hình bên trong sơn cốc, lớp đất thịt và tầng tuyết bị hất tung, lộ ra nham thạch màu tím phía dưới.
- Quặng mỏ Tử huỳnh! Là quặng mỏ tử huỳnh! Bảo sao nơi này trong không khí độ hơp kim cao như vậy.
Bố Luân Đốn khom lưng sờ vuốt lên tầng nham thạch màu tím, đột nhiên trở nên kích động hẳn lên.
- Bố Luân Đốn. Quặng mỏ tử huỳnh là cái gì?
Hề Bình nhíu mắt. Tò mò hỏi, cùng Bố Luân Đốn tiếp xúc đoạn thời gian này. Hề Bình đối với thiếu niên tóc vàng này cơ bản hiểu rõ. Bố Luân Đốn tuổi còn rất trẻ và rất non nớt, nhưng là tri thức khá phong phú.
- Quặng mỏ tử huỳnh là một loại kim loại hỗn hợp thành phần phức tạp. Nó không thể trực tiếp sử dụng, nhưng bên trong chứa rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tap-do/2204383/chuong-319.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.