Nhưng Dương Khinh Phong sao có thể buông tha cậu dễ dàng như thế, ngược lại hắn càng vươn đầu lưỡi tinh tế liếm hết mọi nếp uốn bên ngoài rồi chậm rãi luồn vào trong đóa hoa hồng nhạt ấy, tìm kiếm trêu chọc nơi tận cùng sâu nhất.
“Aha……Aaaa………ngứa quá…….đừng………..”
Cảm giác đầu lưỡi của học trưởng chuyển động bên trong, trước mắt Lăng Mộc mờ ảo một tầng sương mù, liều mạng vặn vẹo nghĩ muốn đẩy hắn ra, nhưng chân đã bị giữ chặt, căn bản không cách nào tránh được, đầu lưỡi của hắn luồn vào sâu hơn nữa, thậm chí cậu có thể cảm thấy nội vách bên trong bị nó đảo qua, sau đó mô phỏng động tác phân thân, đẩy vào rút ra.
Miệng huyệt vốn rất chặt, hơn nữa Lăng Mộc còn đang rơi vào trạng thái khẩn trương không ngừng khiến nơi đó càng buộc chặt hơn. Dương Khinh Phong cảm giác đầu lưỡi của mình bị nơi đó gắt gao hút lấy, chặt không hiểu nổi, di chuyển khó khăn, thế là vỗ bộp lên mông nhỏ trắng noãn một cái: “Bảo bối, thả lỏng đi nào, đừng kẹp, để ca ca liếm em!”
Hai chữ “ca ca” khiến Lăng Mộc ngại ngùng không dám nhìn hắn, chỉ có thể bám chặt lấy ga trải giường, mông bị đánh cũng khiến cậu xấu hổ, nhưng thân thể vẫn dần thả lỏng.
Nội vách bị kích thích bắt đầu chảy ra chất lỏng trong suốt, hòa với nước bọt của Dương Khinh Phong khiến quá trình rút ra đẩy vào vang lên tiếng nước dính nhớp, miệng huyệt cũng trở nên tươi xốp mềm mại, khiến người ta nhịn không được muốn hung hăng chà đạp. Dương Khinh Phong nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/taobao-tinh-thu-ki-su/580237/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.