Những ngày sau ấy nó cứ bị hai tên kia bám dít lấy nó làm việc gì là tranh nhau làm khiến Linh với Gin ngồi cười như chưa bao giờ được cười vậy, nhưng chính vì tức bọn này mà vẫn đè sức khỏe nó càng kém hơn trí nhớ cũng theo thế mà giảm khiến nó cứ ngồi khóc hàng đêm Gin có từng tâm sự với nó và nó nói nó chưa muốn xa cái thế giới này nó chưa muốn chở thành vong linh, nó sợ nó ngủ thì sẽ không tỉnh lại nữa cứ thế ngày nào nó cũng trong trạng thái suy nhược cơ thể khiến Linh cùng hai thằng kia thấy sợ dù nó nói dạo này ôn thi đại học sớm con Linh có mắng là mày còn năm trời nữa cơ mà nhưng nó nói là lực học nó đang giảm thế nên nó phải cố, cứ cứ thế cũng đã 3 tháng kể từ ngày phát hiện ra bệnh nó chỉ ngủ 1 ngày 4 tiếng khiến Gin lo lắng đến mức đêm cứ đứng ở cửa phòng nó sợ nó lại ngồi khóc, đã gần thi học kỳ rồi mà không hề có cuộc gọi nào của Zun hay bất cứ trắc trở nào từ chị em nhà họ Phùng khiến nó và Gin càng phải đề cao cảnh giác hơn nữa . Hôm này Huy hẹn nó đi chơi sớm Phong đã bỏ cuộc lâu rồi nên chỉ còn Huy theo nó
- hôm nay cậu muốn đưa tôi đi đâu nói nhanh tôi không có nhiều thời gian đâu - nó nói
- đi đến nơi mà cậu chưa bao giờ được đến - nói rồi Huy kéo tay nó đi ra xe mà không hề biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-the-khong-bao-gio-khong-bao-gio-tao-ham-mo-hotboy-nua/113414/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.