Nhìn bờ biển rộng lớn mênh mông, trên mặt Doanh Thừa Phong hơi có chút kinh ngạc.
Hắn quay đầu, nói:
_Bệ Hạ, cửa vào Bí Cảnh bên dưới biển sao?
Tuy rằng hắn cũng không có vào mấy cái Bí Cảnh, nhưng đối với loại địa phương này cũng không xa lạ. Theo hắn biết, bình thường lối vào Bí Cảnh đều trên mặt đất.
Mà trong biển cùng trời bầu trời không có khả năng phát hiện cửa vào Bí Cảnh.
Không có ai biết được duyên cớ trong đó, nhưng đây là sự thật, dường như Bí Cảnh cũng không thích môi trường trong biển và trên không.
Giáo Tông Bệ Hạ chậm rãi gật đầu, nói:
_Đúng vậy, chính là vì cửa vào Bí Cảnh ở trong biển nên đến bây giờ cũng không ai phát hiện.
Doanh Thừa Phong đảo mắt một vòng, chậm rãi nói:
_Bệ Hạ, theo ta được biết, ở trong biển rộng, cũng là có tồn tại sinh mệnh trí tuệ.
Giáo Tông Bệ Hạ khẽ mỉm cười, nói:
_Đúng vậy, nhưng ngươi có thể yên tâm, ở khu vực bờ biển này, tuyệt đối không có sinh vật biển.
_Vì sao?
Doanh Thừa Phong kinh ngạc hỏi.
_Không biết.
Giáo Tông Bệ Hạ rất không có trách nhiệm mà nói:
_Hễ tới gần khu vực phiến hải dương này trong vòng ngàn dặm sinh mệnh ở đây đều càm thấy khó chịu vô cùng, nếu thời gian sinh sống ở trong này vượt qua ba tháng, toàn thân sẽ thối rửa mà chể. Cho nên, vùng biển này bị sinh vật biển gọi là Biển Chết.
Doanh Thừa Phong nhướn mày, hạ giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-than/2077325/chuong-944.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.